Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.


 
Trang ChínhTrang Chính  PortalPortal  GalleryGallery  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  

 

 [Sắc Hiệp] PHỤ KHOA NAM Y SƯ - Tác Giả: Nhị Thúc Đầu Trọc

Go down 
Chuyển đến trang : Previous  1, 2
Tác giảThông điệp
kiemhiepthuvien
Nguyên Soái
Nguyên Soái
kiemhiepthuvien


Nam
Tổng số bài gửi : 16189
Age : 32
Registration date : 16/02/2011

[Sắc Hiệp] PHỤ KHOA NAM Y SƯ - Tác Giả: Nhị Thúc Đầu Trọc - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Sắc Hiệp] PHỤ KHOA NAM Y SƯ - Tác Giả: Nhị Thúc Đầu Trọc   [Sắc Hiệp] PHỤ KHOA NAM Y SƯ - Tác Giả: Nhị Thúc Đầu Trọc - Page 2 Icon_minipostedThu Oct 16, 2014 9:10 pm

PHỤ KHOA NAM Y SƯ
Chương 26: mưu sát

Màn đêm dần buông xuống.
Thường Nguyệt đột nhiên cảm thấy tinh thần hơi bất an, nàng đi tới cửa nhìn ra xa, thầm nghĩ: "Sao giờ tỷ tỷ còn chưa trở lại vậy?"
Lúc này, điện thoại vang lên, là số của tỷ tỷ.
"Tỷ tỷ..."
Đối phương là giọng một người đàn ông: "Tôi là một người qua đường, mời cô lập tức đến thành Bắc, chỗ này phát hiện một xác chết, tôi nhặt được điện thoại bên cạnh nên gọi đến..."
Nói xong, đối phương liền cúp máy.
Thường Nguyệt ngẩn ngơ, hét to một tiếng: "Tỷ phu."
Chu Cửu Giới vội chạy tới hỏi: "Có chuyện gì xảy ra vậy?"
"Mau, mau tới bờ sông."
"Chuyện gì xảy ra?"
"Là tỷ tỷ, tỷ tỷ đã xảy ra chuyện."
Chu Cửu Giới giật mình, vội vàng lấy xe chở Thường Nguyệt đi tới bờ sông.
Ánh trăng như nước.
Bờ sông yên tĩnh, một xác chết nằm cách đầu cầu không xa.
Ngẫu nhiên, có một chiếc xe hơi ngừng lại trên đường, lái xe có vẻ thấy được nữ thi ven đường nhưng không ngừng lại mà vội vàng rời đi.
Rất nhanh, Chu Cửu Giới cùng Thường Nguyệt đã đến.
Thường Nguyệt vừa nhảy xuống xe liền chạy tới chỗ cái xác, khi nàng thấy rõ người chết đúng là Thường Nga thì gào khóc.
Chu Cửu Giới chạy đến bên cạnh Thường Nga, sờ mạch đập nàng nhưng mạch đập lạnh như băng: hơi thở của Thường Nga đã không còn.
Nhìn sau gáy nàng máu tươi vẫn còn chảy ồ ồ, bên hông biến hình, có vẻ xương sườn đã gãy. Mượn ánh trăng có thể thấy được, quần áo Thường Nga còn mơ hồ có một bánh xe đè lên.
Là mưu sát hay chỉ là tai nạn xe cộ đột phát? Bạn đang xem tại YY Truyện - .yytruyen
Vốn là đường đi vắng vẻ càng thêm thê lãnh.
Chu Cửu Giới cực kỳ thống khổ, hắn đang muốn làm bổn phận của một người trượng phu, không ngờ tai họa ập tới, Thường Nga đã đi rồi.
Chu Cửu Giới thét to một tiếng, vỗ một chưởng ra khiến nước sông bay lên hơn mười thước.
Thường Nguyệt hai mắt đẫm lệ, quay đầu nhìn qua Chu Cửu Giới rồi bổ nhào vào trong ngực của hắn, khóc không ra tiếng: "Tỷ phu, tỷ tỷ đã chết như thế nào vậy?"
Chu Cửu Giới cắn răng nói: "Là có người hại nàng."
Thường Nguyệt nhớ tới một người, trong lòng giật mình : "Chẳng lẽ là hắn?"
"Ai?"
Thường Nguyệt nghĩ ngay tới lão Vu kia.
Nhưng nàng biết rõ thế lực của hắn, một khi động phải hắn thì vĩnh viễn không có ngày bình yên.
"Chúng ta... Chúng ta xử lý chuyện của tỷ tỷ đi đã."
"Chẳng lẽ để cho cô ấy đi không minh bạch như vậy sao?"
"Thế nhưng... Thế nhưng mà..."
"Nhưng mà cái gì, Thường Nguyệt, có phải muội biết cái gì hay không, đến giờ phút này rồi mà còn có cái gì phải giấu diếm chứ."
Thường Nguyệt ngẫm lại, đành phải nói chuyện ông chủ Vu hãm hại ra, cũng nói cả chuyện hắn và tỷ tỷ biết bí mật của lão nên lão chủ nhất định phải giết người diệt khẩu.
Chu Cửu Giới cả giận quát: "Họ Vu kia, ta muốn ngươi nợ máu trả bằng máu."
Thường Nguyệt vội ôm cánh tay hắn: "Anh nhất định phải tỉnh táo lại, giết người đền mạng đó...."
Chu Cửu Giới lặng yên: "Chúng ta lên báo quan phủ."
Thường Nguyệt nhặt điện thoại bấm 110.
Không đến 10 phút, cảnh sát 110 đi tới hiện trường, cầm đầu là một người chừng ba mươi tuổi, họ Hoàng, là đội trưởng đội cảnh sát hình sự.
Hoàng đội trưởng hỏi han cụ thể tình của huống Thường Nguyệt, nói: "Từ hiện trường cho thấy đây rất có thể một vụ án tai nạn xe cộ, nhưng không thể khẳng định là án giết người, chúng tôi còn phải thông qua nhiều thứ để thăm dò động cơ gây án, nếu như xác thực có ý định giết người thì chúng tôi nhất định sẽ nghiêm trị hung thủ."
Chu Cửu Giới lần đầu nhìn thấy chấp pháp nhân viên, thấy bọn họ nguyên một đám mặc đồng phục, làm cho người ta có một cảm giác lạnh như băng, bèn nói: "Hi vọng các vị quân gia phá án công bằng."
Đội trưởng Hoàng liếc nhìn hắn một cái: "Quân gia gì cơ? Gọi đồng chí là được, chúng tôi đương nhiên sẽ phá án theo lẽ công, nếu hai người còn có nghi vấn thì có thể đưa xác chết đến nhà tang lễ, nếu không có gì thì tự xử lý đi."
Chu Cửu Giới nhìn Thường Nguyệt: "Muội nói làm sao bây giờ? Ta hoàn toàn không hiểu mấy thứ này."
Thường Nguyệt nói: "Chuyện đã đến mức này thì còn có thể làm được gì đây? Em chỉ lo lắng mụ mụ và ba ba, bọn hắn như thế nào tiếp nhận được?"
Nói đến đây, Thường Nguyệt lại khóc rống một hồi.
Chu Cửu Giới nói: "Chúng ta có thể gạt hai bác hay không?"
"Gạt ư?"
"Đúng vậy, cha đã mắc bệnh, cần người chăm sóc, mẹ vốn đã yếu, nếu nói chuyện này ra thì còn không khiến hai người chết sao."
"Anh nói cũng có đạo lý... Được rồi, dù sao nhà chúng ta cũng không có thân thích gì, trước không nói việc này với ba mẹ, kéo nhất một thời gian rồi chờ lúc thích hợp sẽ nói cho hai người."
Vì vậy, hai người đưa thi thể Thường Nga tới nhà xác, cả đêm tiến hành hoả táng. Trong lúc đó, Thường Nguyệt gọi điện thoại về nhà nói với mụ mụ là tỷ tỷ nhận được một đợt huấn luyện khẩn cấp nên phải đi, nàng cùng tỷ phu tới nhà ga.
Xử lý xong chuyện của Thường Nga, hai người trở lại Thường trang lúc gần hai giờ sáng.
Thường Nguyệt khóc đến sưng đỏ hai mắt, Chu Cửu Giới nhắc nhở nàng chú ý tâm trạng đừng để mụ mụ nhìn ra.
Quả nhiên, bà Thường thấy bộ dạng Thường Nguyệt liền hỏi: "Nguyệt Nguyệt, mắt con sao lại sưng lên thế?"
Thường Nguyệt nói: "Còn không phải tại con gái lớn của mẹ ư, ra nước ngoài học tập không biết đến bao giờ mới trở về, đương nhiên là con mất không ít nước mắt."
Bà Thường nói: "Con bé này, trước khi đi cũng không nói lời tạm biệt với ba mẹ."
"Mẹ cũng đừng trách tỷ tỷ, tỷ cũng định đến nhưng con nói là thôi, nói không chừng còn khiến ba mẹ khóc một hồi, tỷ tỷ đành đi luôn."
"Ai, nó ra ngoài học tập cũng tốt, xã hội bây giờ không thành thạo một nghề cũng không được."
Chu Cửu Giới nhẹ nhàng thở ra.
Về Đầu Trang Go down
kiemhiepthuvien
Nguyên Soái
Nguyên Soái
kiemhiepthuvien


Nam
Tổng số bài gửi : 16189
Age : 32
Registration date : 16/02/2011

[Sắc Hiệp] PHỤ KHOA NAM Y SƯ - Tác Giả: Nhị Thúc Đầu Trọc - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Sắc Hiệp] PHỤ KHOA NAM Y SƯ - Tác Giả: Nhị Thúc Đầu Trọc   [Sắc Hiệp] PHỤ KHOA NAM Y SƯ - Tác Giả: Nhị Thúc Đầu Trọc - Page 2 Icon_minipostedThu Oct 16, 2014 9:10 pm

PHỤ KHOA NAM Y SƯ
Chương 27: hai đội trưởng đội cảnh sát hình sự

Chu Cửu Giới đã biết chuyện giữa Thường Nga và ông chủ Vu, cảm thấy uất ức thay cho cái vỏ ngoài này, họ Vu kia, ngươi được đấy, dám cho ta đội nón xanh.
Hôm nay, Chu Cửu Giới tan việc xong liền đi bộ về.
Huyện A chỉ là một huyện nhỏ, đi từ đông sang tây cũng chỉ sáu bảy dặm.
Rất nhanh, Chu Cửu Giới đã tới trường múa mà Thường Nga làm việc.
Chu Cửu Giới đi thẳng vào.
Lúc này, ông chủ đang cùng mấy tên huynh đệ chơi chơi mạt chược, thấy Chu Cửu Giới xông vào thì đều sững sờ.
Mấy người này đều từng bị Chu Cửu Giới ném xuống sông, biết rõ hắn có một loại lực lượng thần kỳ.
"Ngươi... Ngươi tới làm gì?" ông chủ Vu thấy Chu Cửu Giới sắc mặt tái nhợt, từng bước đi vào cũng có chút hoảng hốt.
Chu Cửu Giới lạnh nhạt nhìn bọn hắn, ánh mắt rơi vào người lão Vu: "Họ Vu kia, ngươi nói thật cho ta biết, Thường Nga có phải là do ngươi giết hay không?"
"Ngươi nói cái gì? Thường Nga đã chết rồi sao? Thảo nào mấy ngày nay không tới làm, cô ấy chết như thế nào?"
"Ngươi đừng có mà giả bộ, nói mau, có phải ngươi hay không?"
Chu Cửu Giới khẽ vươn tay liền túm lấy áo hắn. Đám thủ hạ thấy vậy bèn nhao nhao tới, Chu Cửu Giới điểm ra vài cái đã khiến bọn hắn ngã lả tả trên đất.
Lão Vu định thừa dịp Chu Cửu Giới phân thần mà tập kích, nhưng vừa lấy ra dao găm bên hông ra thì đã bị Chu Cửu Giới túm cổ tay, dao găm đã rơi leng keng trên mặt đất.
Chu Cửu Giới bóp một cái, lão ta lập tức toàn thân run lên, vội hét: "Bác sĩ Chu, có chuyện gì từ từ nói."
Chu Cửu Giới lại bóp mạnh hơn, quát: "Nói mau, có phải ngươi giết Thường Nga hay không?"
"Không... Không phải tôi."
"Ngươi không nói có phải không?"
Chu Cửu Giới lại tăng lực hơn khiến tay lão như muốn gãy ra, đến nỗi phải há miệng kêu to.
"Ngươi có nói hay không?"
"Ta... Ta nói, ta nói, là ta..."
Chu Cửu Giới lôi hắn ra ngoài: "Chúng ta đến quan phủ."
Chu Cửu Giới kéo lão ra tới cửa thì thấy có một chiếc xe việt dã, bèn nói: "Lên lái xe đi."
Lão bị Chu Cửu Giới bức bách đành phải leo vào trong xe, Chu Cửu Giới ngồi ngay sau hắn.
Ông chủ Vu hỏi: "Đi đâu?"
"Quan phủ."
"Quan phủ?"
"Chính là nha môn, nơi để cáo trạng."
"Chúng ta không có chỗ này... Không có nha môn."
"Nói bậy, hôm qua có một đám người mặc đồng phục, một người họ Hoàng, là đội phó chỗ nào nào."
"Anh nói tới đội trưởng Hoàng đội cảnh sát hình sự."
"Là đội cảnh sát hình sự."
Ông chủ Vu nhẹ nhàng thở ra, lái xe tới đội cảnh sát hình sự.
Trên đường, lão còn hạ cửa sổ xe, để lộ cánh tay với đầy hình xăm trổ cực kỳ chướng mắt, bên cạnh đó còn kèm theo tiếng huýt sáo.
Trong nháy mắt đã đến cục công an. Trước cửa có một cảnh vệ trông thấy ông chủ Vu đến bèn vội cúi chào: "Chào ông chủ Vu."
Lão cũng chỉ vẫy vẫy tay rồi lái xe vào.
Đến trước tòa nhà tám tầng hình dáng như chiếc mũ quan, ở giữa là huy hiệu cảnh sát hình một gốc cây cực đại. Cửa ra vào treo một tấm biển: cục công an huyện A.
Lão đi xuống, nói với Chu Cửu Giới: "Đi thôi, chúng ta đi gặp đội trưởng Hoàng."
Chu Cửu Giới hừ một tiếng, xuống xe đi theo lão.
Đội cảnh sát hình sự làm việc ở tòa nhà phía Tây, xem như là một khu làm việc độc lập.
Trên đường đi, gặp bảy người cảnh sát, lại có năm người biết lão, nhao nhao tới chào hỏi, hai người kia thoạt nhìn rất trẻ tuổi.
Lão quay sang nói với Chu Cửu Giới: "Nhìn kìa, hai tên cảnh sát kia chắc chắn là vừa mới tới, còn không biết cả ta nữa chứ."
Chu Cửu Giới nói: "Ngươi đừng có mà đắc ý, ta sẽ cho ngươi đẹp mắt."
Đi vào phòng làm việc đội cảnh sát hình sự, cửa ra vào treo một tấm biển, bên trên ghi: đại đội cảnh sát hình sự cục công an huyện A.
Ông chủ Vu nói: "Đến rồi, mời cậu vào trước."
Chu Cửu Giới đi vào, thấy bên trong có hai người, một người hơn bốn mươi, mặt chữ quốc, tướng mạo uy nghiêm, người kia chừng ba mươi tuổi, mặt trắng, chính là đội trưởng Hoàng.
Mặt chữ quốc cùng đội trưởng Hoàng đứng lên nghênh tiếp, thế nhưng lại bỏ qua Chu Cửu Giới mà đi bắt tay với lão Vu kia.
Chu Cửu Giới đã cực kỳ tức giận, ngồi phịch xuống ghế.
Mặt chữ quốc hỏi: "Cơn gió nào đưa ông chủ Vu tới nơi này vậy?"
Ông chủ Vu cười nói: "Chào Quách đội trưởng, tôi bị mời tới đây."
Lão nói đến chữ "mời" với ngữ điệu nặng hơn.
Quách đội trưởng cười to: "Nghe ông chủ nói vậy là có người tìm ngài gây chuyện à."
Đội trưởng Hoàng mỉm cười: "Ai dám gây phiền toái cho ông chủ Vu đây...."
Lão liền quay về phía Chu Cửu Giới: "Chính là bác sĩ Chu đây." tại y
Đội trưởng Hoàng đã từng gặp Chu Cửu Giới, nhưng do trời tối nên cũng không nhớ mặt, liếc hắn từ trên xuống dưới một cái, hỏi: "Cậu là ai?"
Chu Cửu Giới thản nhiên nói: "Đội trưởng Hoàng dễ quên quá, tôi chính là trượng phu của Thường Nga đây."
"Thường Nga, Thường Nga nào?"
"Chính là án mạng trên cây cầu ở thành bắc."
"A, anh họ Chu, là bác sĩ ư?"
"Đúng."
"Bác sĩ Chu đây là?"
Đội trưởng Hoàng nhìn Chu Cửu Giới, lại nhìn xem ông chủ Vu.
Ông chủ Vu nói: "Vợ bác sĩ Chu từng làm việc ở lớp khiêu vũ của tôi."
"À, hiểu rồi, bác sĩ Chu muốn mời ông chủ Vu đến cung cấp tình huống à."
"Không phải cung cấp tình huống, là đưa hung thủ đến."
"Ha ha." Quách đội trưởng cười không khép miệng.
Chu Cửu Giới tối sầm mặt: "Ngươi cười cái gì?"
Đội trưởng Quách nói: "Tôi nghĩ nhất định là cậu đã hiểu lầm rồi, ông chủ Vu sao có thể là hung thủ được chứ."
Đội trưởng Hoàng cũng cười: "Đúng vậy đó, tâm trạng của bác sĩ Chu tôi cũng có thể hiểu được, nhưng vu cáo người khác là phạm tội đấy."
Chu Cửu Giới chỉ tay về phía tên họ Vu: "Chính hắn cũng đã thừa nhận, còn điều tra cái gì?"
Đội trưởng Hoàng quay đầu nhìn lão Vu: "Ông chủ Vu, ngài thừa nhận ư?"
Lão cười khổ một tiếng: "Là anh ta cưỡng ép tôi, tôi không chịu được nên không thể không giả vờ thừa nhận, nếu không chắc đã chết trong tay hắn."
Đội trưởng Quách lạnh nhạt nói: "Bác sĩ Chu, anh tự ý dùng hình là xâm phạm quyền lợi thân thể, đây là hành vi trái pháp luật."
Chu Cửu Giới gầm lên: "Các ngươi nói như vậy là sao? Ta hoài nghi lão giết Thường Nga nên giúp các ngươi phá án, các ngươi một ... không ... Cả hai đều không hỏi gì mà đã giải vây thay lão, chẳng lẽ bình thường các ngươi đều phá án như vậy sao?"
Chu Cửu Giới quát lên khiến hai vị đội trưởng đỏ mặt tới mang tai.
Đội trưởng Quách nói: "Bác sĩ Chu, cám ơn hảo ý của anh, chuyện này chúng ta sẽ tự điều tra, anh cứ quay về đã, nơi này là văn phòng, mời anh đừng lớn tiếng ồn ào ở chỗ này."
Chu Cửu Giới tức giận quay đầu đi ra.
Về Đầu Trang Go down
kiemhiepthuvien
Nguyên Soái
Nguyên Soái
kiemhiepthuvien


Nam
Tổng số bài gửi : 16189
Age : 32
Registration date : 16/02/2011

[Sắc Hiệp] PHỤ KHOA NAM Y SƯ - Tác Giả: Nhị Thúc Đầu Trọc - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Sắc Hiệp] PHỤ KHOA NAM Y SƯ - Tác Giả: Nhị Thúc Đầu Trọc   [Sắc Hiệp] PHỤ KHOA NAM Y SƯ - Tác Giả: Nhị Thúc Đầu Trọc - Page 2 Icon_minipostedThu Oct 16, 2014 9:10 pm

PHỤ KHOA NAM Y SƯ
Chương 28: tắm cho tỷ phu

Về đến nhà, Chu Cửu Giới ngồi trên ghế sa lon buồn bực uống rượu.
Chu Cửu Giới trước đây từng muốn chơi hết một lượt vợ lớn vợ bé của Thạch viên ngoại, nhưng hắn phát hiện nơi mình sống lại đã cách thời của Thạch viên ngoại khá xa, hắn biết nguyện vọng này không thể nào thực hiện được, nhưng sự phong lưu thì vẫn giữ nguyên, nếu không có phụ thân báo mộng thì có lẽ hắn vẫn cứ làm tùy tâm sở dục như kiếp trước.
Lời phụ thân nói trong mộng là sự đả kích rất lớn đối với hắn, hắn biết Chu gia đời đời đều là thần y được dân chúng ca tụng, nếu mình không thể thay đổi tính tình thì sẽ phụ lòng liệt tổ liệt tông.
Chu Cửu Giới lập chí muốn trở thành một thầy thuốc nhất ưu tú đương thời, làm một người chồng tốt, người đàn ông tốt.
Hắn lại không nghĩ rằng mình đã giao cả thể xác và tinh thần với Thường Nga mà nàng lại phản bội mình.
Nếu như Chu Cửu Giới không thật lòng với Thường Nga thì hắn cũng chỉ cảm thấy ông chủ Vu là một cao thủ đáng kết giao bằng hữu. Nhưng giờ thì lòng hắn đã lạnh như băng.
Cái lão họ Vu nhất định không thoát khỏi liên quan tới cái chết của Thường Nga, nhưng hai tên đội trưởng kia thật sự làm cho lòng người lạnh giá.
Chu Cửu Giới trùng sinh thời gian không nhiều lắm, nhưng cũng biết giờ đã xã hội pháp chế, quyết không thể tùy ý như kiếp trước nữa, nếu không thì hắn đã làm huyên náo long trời lở đất ở trụ sở cảnh sát.
Chu Cửu Giới càng nghĩ càng buồn bực, cứ một ly tiếp một ly, sắc mặt càng ngày càng khó coi. Hắn càng nghĩ càng phẫn nộ, cái gạt tàn thuốc bị vo thành bụi phấn.
TV đang phát tin tức, một nữ phóng viên xinh đẹp nói liên thanh về tình hình trị an của địa phương, nào là tình hình rất tốt, cảnh sát nhân dân nghiêm cẩn chấp pháp, tỉ lệ vụ án phát sinh năm nay giảm đi nhiều so với những năm trước, vân vân.
Chu Cửu Giới không kìm nổi mắng: mẹ nó, coi phạm nhân trở thành bằng hữu, chó má.
Lúc này, chuông cửa lại vang lên, rồi Thường Nguyệt bước vào.
Thường Nguyệt nói: "Tỷ phu uống rượu một mình à, trước kia không thấy anh không uống rượu mà."
Chu Cửu Giới mơ màng ừ một tiếng.
"Thời tiết lạnh rồi, em trở về mang vài bộ trang phục thu đông, ngày mai đến trường mặc."
Nói xong, Thường Nguyệt đi vào phòng ngủ của mình.
Mấy hôm nay, Thường Nguyệt vẫn luôn ở trong Thường trang.
Một lát sau, Thường Nguyệt mang theo một cái túi đi ra, thấy hắn mặt đỏ bừng, nằm sóng soài trên ghế sa lon, thế mà vẫn cầm chai rượu tu ừng ực. Xem ra đã say chín phần, mũi miệng cũng không rõ nữa, toàn bộ rượu đều vào mũi.
Thường Nguyệt vội vàng nói: "Anh đừng uống nữa."
Chu Cửu Giới đẩy nàng ra: "Em đừng quản anh, anh còn muốn uống."
"Hôm nay anh làm sao vậy, có phải tỷ tỷ mất nên trong lòng anh khó chịu sao?"
"Ư... Phải.. Anh khó chịu, khó chịu nhất là cô ấy lại cùng lão già kia hãm hại anh..."
"Anh đừng nói vậy, tỷ tỷ là bị lão ta lừa, tỷ ấy không biết là thuốc độc...."
"Muội nói xem... Ta đối xử với tỷ tỷ của muội có được không, ta đối xử với cả nhà muội,... bỏ ra bao nhiêu công sức chữa bệnh cho cha muội, thế mà cô ấy... lại gian díu với lão, trong lòng ta khó chịu quá...."
Chu Cửu Giới nói đến đây thì khóc nức nở.
Thường Nguyệt vội ngồi xuống bên cạnh hắn, đặt đầu hắn trong ngực mình nhẹ giọng an ủi: "Anh đừng khóc nữa, mọi chuyện đều đã qua rồi."
"Đúng, đúng... Ả chết là đáng đời, ta còn lâu mới... Còn lâu mới báo thù cho ả."
"Anh đừng trách tỷ tỷ, tỷ ấy... Tỷ ấy cũng chỉ vì ba mẹ, nếu tỷ ấy không phối hợp với hắn thì hắn sẽ giết cả nhà ta."
Chu Cửu Giới ngẩn ngơ, nắm lấy chai rượu tu ừng ực. Thường Nguyệt vội vàng đoạt lại, hai người tranh chấp khiến rượu đổ lên cả người nàng. Thường Nguyệt hét một tiếng rồi bỏ tay ra lui về phía sau, mà lúc này, Chu Cửu Giới đột nhiên nôn cả ra người.
Thường Nguyệt thấy vậy thì không dám quay về Thường trang, đành phải gọi điện thoại ụ mụ: "Mẹ ạ, tối nay con không về được, tỷ phu uống nhiều quá... Vâng ạ, tỷ tỷ vừa đi, tâm trạng anh ấy không tốt... Con biết, anh ấy nôn ra nhiều lắm, say đến không biết gì nữa."
Chờ Thường Nguyệt cúp điện thoại, Chu Cửu Giới đã say bất tỉnh nhân sự. tại y
Thường Nguyệt đành phải kéo hắn tới toilet, nói: "Anh nhìn lại mình một cái xem, say thành cái dạng gì rồi hả? Mau tắm đi." Nói xong, Thường Nguyệt đóng cửa đi ra, nhưng một lát sau cũng không nghe thấy trong toilet có động tĩnh gì, đành tiến đến kêu: "Tỷ phu, tỷ phu..."
Không có tiếng đôgnj.
Thường Nguyệt hé cửa ra, thấy Chu Cửu Giới vẫn ngồi dưới đất, đầu dựa vào tường ngủ say.
Thường Nguyệt lắc đầu, thầm nghĩ: cả người anh ấy như vậy thì cũng không thể không thay được, nhưng mà mình... Được rồi, đừng suy nghĩ nhiều như vậy, dù sao anh ấy đã uống say không biết gì cả.
Nghĩ vậy, Thường Nguyệt đi vào toilet, đẩy đẩy Chu Cửu Giới: "Tỷ phu..." Chu Cửu Giới vẫn ngủ say như chết.
"Ai, ngủ như lợn chết vậy."
Thường Nguyệt cởi áo hắn lộ ra lồng ngực bóng loáng. Chu Cửu Giới không thích rèn luyện lắm nên hơi thiếu cơ bắp nhưng làn da lại trắng nõn. Đây là lần đầu tiên Thường Nguyệt tiếp xúc khoảng cách gần với người khác phái như thế nên không khỏi hồi hộp, lại nhìn quần hắn, do dự nửa ngày cũng đành phải cởi quần cho hắn.
Cứ như vậy, trên người Chu Cửu Giới chỉ còn lại một chiếc quần lót. Thường Nguyệt mặt ngọc ửng đỏ, không dám cởi nữa, lấy chiếc vòi sen vòi tắm rửa cho hắn.
Cũng vì Chu Cửu Giới ngồi dưới đất nên rất nhanh đã thấm ướt quần lót.
Nguy rồi, cái này phải làm sao đây? Thường Nguyệt ngây người khiến vòi phun càng làm ướt quần lót.
Thường Nguyệt càng đỏ mặt, tắt vòi phun rồi lấy khăn tắm lau chùi thân thể cho hắn.
Lau qua qua vài cái, nàng nói: "Tỷ phu về phòng nghỉ ngơi đi."
Thường Nguyệt phải kéo Chu Cửu Giới về phòng ngủ, đặt hắn trên giường, quay đầu đi thì bỗng nghe hắn lầm bầm: "Thường Nga, đừng rời bỏ anh..."
Về Đầu Trang Go down
kiemhiepthuvien
Nguyên Soái
Nguyên Soái
kiemhiepthuvien


Nam
Tổng số bài gửi : 16189
Age : 32
Registration date : 16/02/2011

[Sắc Hiệp] PHỤ KHOA NAM Y SƯ - Tác Giả: Nhị Thúc Đầu Trọc - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Sắc Hiệp] PHỤ KHOA NAM Y SƯ - Tác Giả: Nhị Thúc Đầu Trọc   [Sắc Hiệp] PHỤ KHOA NAM Y SƯ - Tác Giả: Nhị Thúc Đầu Trọc - Page 2 Icon_minipostedThu Oct 16, 2014 9:10 pm

PHỤ KHOA NAM Y SƯ
Chương 29: giặt quần áo cho cô em vợ

Thường Nguyệt làm xong mọi việc rồi thay quần áo đi tắm, sau đó trùm khăn tắm trở lại phòng ngủ.
Nằm trên giường nhưng mãi mà nàng không ngủ được, trong đầu tràn đầy hình ảnh về tỷ phu, lại nghĩ đến tình cảnh triền miên giữa tỷ phu và tỷ tỷ thì càng mê loạn. Đột nhiên lấy mấy chiếc đĩa XXX ban ngày nàng quét dọn phòng ngủ tỷ tỷ trộm về. Nàng biết đó là thứ tỷ tỷ thường xem, không muốn để tỷ phu trông thấy nên dấu đi.
Lập tức, những hình ảnh làm cho người ta mặt đỏ tới mang tai hiển hiện trước mắt. Tim Thường Nguyệt bồng nhảy bình bịch như muốn vọt ra khỏi lồng ngực. Lo lắng tỷ phu đột nhiên xông tới, nàng bèn trượt xuống giường đi đóng cửa, khóa chặt lại rồi mới nằm trên giường, nghiêng tai nghe ngóng cẩn thận.
Thường Nguyệt trước kia đã từng xem thứ này rồi nhưng chưa tỉ mỉ, lúc ấy là xem trong phòng ngủ tỷ tỷ nên luôn lo lắng tỷ tỷ đột nhiên trở về. Hiện giờ tất nhiên là không phải lo lắng như vậy nữa.
Sáng ngày thứ hai. Thường Nguyệt tỉnh lại, mở cửa đã thấy trên bàn bày rất nhiều món ăn, Chu Cửu Giới đang giặt quần áo trong toilet.
Thường Nguyệt chỉ vào toilet nói: "Tỷ phu, em dùng một chút."
Chu Cửu Giới vội tránh ra.
Thường Nguyệt đi tiểu xong, phát hiện hắn đang giặt cả y phục của mình, hơn nữa còn có cả nội y.
Thường Nguyệt đỏ mặt, nàng mở cửa lườm Chu Cửu Giới: "Tỷ phu, về sau... Quần áo của em cứ để em tự mình giặt."
Chu Cửu Giới nói: "Không sao đâu, anh có thể giặt sạch được."
"Anh cứ tự làm ình đi, hôm qua còn để người ta tắm cho nữa."
"Không cần, đúng rồi, hôm qua anh uống nhiều rượu lắm à?"
"Đúng vậy, anh uống đến không biết trời trăng gì nữa."
"Ai." Chu Cửu Giới thở dài: "Đều là vì Thường Nga."
Chu Cửu Giới nhớ tới chuyện của Thường Nga, trong lòng phiền muộn khó tiêu.
"Mọi chuyện đều chuyện đã qua rồi, anh còn nghĩ đến làm gì."
"Anh không biết, hôm qua anh đi tìm lão già kia."
"Cái gì, anh đi tìm tại ông chủ Vu sao?"
Chu Cửu Giới kể lại chuyện hôm qua, Thường Nguyệt nghe vậy bèn cười khổ: "Anh đã mất đi trí nhớ nên không biết, thúc thúc của lão là cục trưởng cục công an huyện B đó."
"Mặc kệ, vương tử phạm pháp, tội như thứ dân."
"Em biết là tỷ tỷ chết oan khuất nhưng nói đi cũng phải nói lại, em nghĩ nhất định là lão muốn bức tỷ tỷ tiếp tục hại anh, tỷ tỷ không chịu mới bị lão diệt khẩu."
"Cô ấy biết được bí mật gì của lão Vu ư?"
"Nhất định là có."
Chu Cửu Giới lầm bầm: "Bí mật gì đây, lão muốn giết anh thì chắc anh cũng đã từng biết, đáng tiếc... Đáng tiếc là ta đã mất đi trí nhớ."
"Được rồi, không nói những thứ này nữa, oa, bữa sáng thịnh soạn thế."
Thường Nguyệt vừa nói vừa ngồi xuống bàn.
Chu Cửu Giới đã đi tới, cười nói: "Nếu như em thích, ngày nào anh cũng làm cho em ăn." xem tại y
Thường Nguyệt hơi xấu hổ, nàng không biết tỷ phu nói như vậy là có thâm ý gì không.
Thường Nguyệt gắp một miếng ăn thử: "Ừ, ăn rất ngon đấy."
Chu Cửu Giới đã từng học nấu nướng với mẫu thân, chẳng qua lúc đầu không biết thao tác với đồ dùng nhà bếp hiện đại, đến khi thuần thục liền dễ làm thôi.
"Thấy ngon là tốt rồi."
"Ừ, em không ngờ anh chẳng những y thuật cao siêu, mà kỹ thuật nấu nướng cũng là nhất lưu đấy, đáng tiếc, tỷ tỷ của em thật không có phúc."
Chu Cửu Giới buồn bã: "Em đã nói không nhắc đến cô ấy mà."
"Vâng, không nói nữa, anh cũng ăn đi...."
Chu Cửu Giới gật đầu, cầm đũa gắp ăn.
"Tỷ phu hôm nay không đi làm sao?" Thường Nguyệt hỏi.
"Anh sẽ đi làm, sau khi Thường Nga chết thì anh vẫn ru rú trong nhà, giờ cũng nên đi." Chu Cửu Giới nói.
"Vâng, em cũng muốn đến trường nữa, công việc của người ta cũng rất bận đấy, mấy tên tiểu tử choai choai thường xuyên đánh nhau, lần nào cũng bị thương rồi chạy xuống phòng y tế, đúng rồi, chừng nào thì anh định truyền tuyệt chiêu cho em đấy?"
"Em chuẩn bị đi học sao?"
"Vâng, nếu học được thì không chừng ngày nào đó em sẽ biến thành nữ thần y."
"Được rồi, chỉ cần em cố gắng thì sẽ có một ngày ai ai cũng biết đến em."
Chu Cửu Giới tự nhủ trong lòng, mình phải mất hơn ba trăm năm mới luyện đến mức này, thần công há có thể luyện thành dễ dàng sao.
Đương nhiên, không gian trong huyệt mộ rất nhỏ, Chu Cửu Giới lại là kẻ thích lang thang nên thời gian ba trăm năm đương nhiên không phải là toàn bộ dùng để luyện công.
Sau khi ăn xong, hai người đi ra cửa. Thường Nguyệt cùng tỷ phu đến bệnh viện rồi tới trường.
Lại nói về Chu Cửu Giới, sau khi tới trước đại sảnh thì hắn thấy thông báo trên tường: bởi vì Chu Cửu Giới vô cớ bỏ bê công việc, phạt tiền lương 300 đồng, đặc biệt thông cáo.
Chu Cửu Giới không hiểu cái từ "bỏ bê công việc" này, nhưng phạt tiền lương thì vẫn hiểu rõ. Hắn giận dữ xông tới lầu hai. Sa Tam trông thấy vội kéo hắn đến văn phòng: "Cậu muốn đi đâu?" Chu Cửu Giới nói: "Tôi có thể chuyển lời cậu tới viện trưởng Phó?"
Sa Tam nói: "Có chuyện gì, để tôi nghe thử xem."
"Về chuyện lão khấu trừ tiền lương của tôi."
"Cái này... Tôi nghe viện trưởng nói là bởi vì cậu đi gây chuyện với đội cảnh sát hình sự, hành vi của cậu ảnh hưởng nghiêm trọng tới danh dự của bệnh viện nên phải trừng phạt cậu, không chỉ vậy mà còn để tôi sắp xếp cậu tới khu hậu cần."
"Hậu cần?"
"Đúng vậy, tôi cũng không có biện pháp, Cậu hãy làm thật cố gắng nhé, nếu có biểu hiện tốt thì tôi sẽ điều cậu lên đây."
Về Đầu Trang Go down
kiemhiepthuvien
Nguyên Soái
Nguyên Soái
kiemhiepthuvien


Nam
Tổng số bài gửi : 16189
Age : 32
Registration date : 16/02/2011

[Sắc Hiệp] PHỤ KHOA NAM Y SƯ - Tác Giả: Nhị Thúc Đầu Trọc - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Sắc Hiệp] PHỤ KHOA NAM Y SƯ - Tác Giả: Nhị Thúc Đầu Trọc   [Sắc Hiệp] PHỤ KHOA NAM Y SƯ - Tác Giả: Nhị Thúc Đầu Trọc - Page 2 Icon_minipostedThu Oct 16, 2014 9:10 pm

PHỤ KHOA NAM Y SƯ
Chương 30: em vợ bị đùa giỡn

Chu Cửu Giới vừa đến khu hậu cần, nhiệm vụ đầu tiên là đưa thuốc tới trường học, số thuốc men này là bệnh viện quyên tặng cho trường. Chu Cửu Giới cùng hai công nhân bốc xếp đưa hàng lên xe vận tải, đi theo xe con của viện trưởng Phó tới trường học.
Tới sân trường đã nhìn thấy đầy biểu ngữ: nhiệt liệt hoan nghênh lãnh đạo bệnh viện huyện đến kiểm tra.
Hiệu trưởng là một người trung niên họ Uông đeo kính cận.
Hiệu trưởng Uông dẫn đầu đứng trước cổng tươi cười đón chào.
Viện trưởng Phó xuống xe, đi tới bắt tay hiệu trưởng.
"Đa tạ viện trưởng, dược phẩm trong phòng y tế của trường thật sự rất thiếu thốn, hành động của ngài đúng là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi...."
"Ha ha, không có gì, chẳng qua là một ít thuốc cảm sốt thường dùng, thuốc tiêu viêm thôi, giống nhau ba rương, hơi bề ngoài tấc lòng a, Phó mỗ cũng là người nhiệt tình với giáo dục."
Lúc này, đài truyền hình phóng viên đi lên trước đến, chụp ảnh tanh tách.
Viện trưởng Phó vung tay, lái xe bê lên một mặt bức tranh chữ.
Viện trưởng Phó nói: "Đây là món quà tôi tặng cho ngài, hiệu trưởng Uông hãy cho người treo lên xem thử."
Hiệu trưởng Uông nhận bức tranh rồi bảo người treo lên, chỉ thấy trên bức tranh chữ viết "Bệnh viện nhân dân vì nhân dân, tấm lòng yêu mến quyên thuốc làm gốc".
Hiệu trưởng Uông sờ kính, thấy chữ viết bên trên liền dẫn đầu vỗ tay.
Phó viện trưởng vung tay ra sau: "Chuyển thuốc."
Lúc này, Chu Cửu Giới đang nói chuyện phiếm với hai người công nhân bốc xếp.
Một người công nhân bốc xếp hỏi: "Huynh đệ, cậu làm ở khu vực nào vậy? Sao tôi chưa từng thấy nhỉ?"
Chu Cửu Giới lắc đầu: "Tôi là nhân viên của bệnh viện."
"Cái gì, chúng tôi còn tưởng cậu cũng là công nhân bốc xếp nữa chứ, sao lãnh đạo lại để cậu làm việc này?"
"Việc này thì sao?"
"Cái này không phải việc cậu nên làm, trông cậu da mịn thịt mềm, hào hoa phong nhã, hẳn phải là y sĩ trưởng mới đúng."
"Ha ha."
Chu Cửu Giới cười to, nhưng trong lòng ngậm ngùi.
Chu Cửu Giới kiếp trước là một công tử phóng đãng, khi đó đi trên đường có ai không biết hắn là con trai Chu Lang Trung chứ?
Chu Cửu Giới đang cười to, âm thanh của viện trưởng Phó lại truyền đến: "Cười cái gì, mau đưa thuốc xuống."
Nghi thức kết thúc, hiệu trưởng Uông nói: "Phiền mấy anh chuyển thuốc đến phòng y tế."
Ba người dưới sự dẫn dắt của một người giáo vụ đến phòng y tế trường.
Chu Cửu Giới vừa đặt thùng xuống, chợt nghe có người kinh hô: "Tỷ phu."
Chu Cửu Giới ngẩng đầu thấy đúng là Thường Nguyệt, nàng mặc một bộ áo trắng tỏa ra sự thánh khiết, thoát tục vô cùng.
"Sao em lại ở đây?"
"Vâng, đây là chỗ em làm việc, tỷ sao... Sao anh lại tới đây?"
"Bệnh viện quyên tặng cho trường mấy thùng dược phẩm, anh theo tới đây."
"Thuốc? Thật tốt quá, là thuốc gì vậy, oa, giảm nhiệt, cảm sốt nữa, đúng lúc chỗ em đang rất cần thuốc, anh đúng là cơn mưa giữa ngày hè đó...."
Chu Cửu Giới chỉ cười khổ.
Thường Nguyệt dỡ thuốc xuống, lấy ra một bao con nhộng trị cảm sốt.
Chu Cửu Giới thấy bên trong có một nữ sinh tầm mười ba mười bốn tuổi, mặt đỏ hồng, có vẻ là bị phong hàn.
Thường Nguyệt nói với cô bé: "Được rồi, không sao nữa, nhớ buổi tối uống thêm hai viên đấy."
Nữ sinh gật đầu: "Vâng, em đi đây."
Thường Nguyệt gật đầu.
Đám công nhân bốc xếp thấy Chu Cửu Giới nói chuyện với một nữ bác sĩ xinh đẹp đã tự động rời đi.
Thường Nguyệt bào Chu Cửu Giới ngồi xuống, cười hỏi: "Không phải anh đang làm việc ở phòng công vụ ư, sao lại đi đưa thuốc vậy?"
"Cái này..." Chu Cửu Giới cười khổ: "Là lão viện trưởng Phó trừng phạt anh? Chuyện anh tới đội cảnh sát hình sự đã bị hắn biết, lão nói anh bôi nhọ bệnh viện."
"Ai, em vẫn cảm thấy tính cách anh trước kia tốt hơn, khi đó anh hơi quá trung thực, hay bị người ta khi dễ, quyết sẽ không gây chuyện, hiện giờ..."
Thường Nguyệt nói đến đó, chợt nghe bên ngoài có người hô: "Bác sĩ Thường, có người tìm cô."
"Anh chờ một lát, em qua nhìn xem."
Nói xong, Thường Nguyệt liền đi ra ngoài.
Chu Cửu Giới nhìn ra ngoài cửa sổ, bên ngoài có một chiếc xe việt dã, nhìn rất quen.
Thường Nguyệt mới đi tới trước xe, bỗng có một tên mặc áo đen đi xuống, hắn còn định sờ khuôn mặt Thường Nguyệt.
Thường Nguyệt lui ra sau, cả giận quát: "Anh làm gì đó?"
Người nọ mê đắm nói: "Bác sĩ Thường, đại ca của chúng tôi mời cô đi một chút."
"Đại ca của anh là ai?"
Lúc này, cửa xe bật mở, Thường Nguyệt trông thấy ông chủ Vu ngồi trên xe.
Ông chủ Vu đi xuống, sau lưng còn có hai tên áo đen.
Thường Nguyệt biến sắc, lui về sau thêm mấy bước, nói: "Ông chủ Vu, ông... Ông muốn làm gì?"
Ông chủ Vu vung tay lên: "Đưa cô ta đi."
Mấy tên áo đen nhào tới kéo Thường Nguyệt liền kên xe. Thường Nguyệt không thể làm gì ngoài kêu to: "Tỷ phu, tỷ phu..."
Ông chủ Vu cười lạnh: "Tỷ phu của cô nước xa không cứu được lửa gần đâu, vẫn phải đi cùng lão tử thôi."
Hắn chưa nói dứt lời, đột nhiên nghe thấy có người nói: "Vậy sao?"
Ông chủ Vu quay đầu nhìn lại, đã thấy Chu Cửu Giới chẳng biết lúc nào đã đứng bên cạnh mình, phảng phất như là hắn đã đứng sẵn ở đây vậy. Text được lấy tại yytruyen
"Ngươi... Ngươi... Mau tới đây..."
Ông chủ Vu hô một tiếng, đã thấy ba tên thủ hạ của mình ôm bụng lăn lộn trên đất.
Thường Nguyệt bổ nhào vào ngực Chu Cửu Giới, ủy khuất khóc lớn.
Chu Cửu Giới vỗ vỗ vai nàng: "Đừng sợ, có tỷ phu ở đây, không ai dám khi dễ muội đâu."
Ông chủ Vu sợ hãi quát: "Ngươi muốn làm gì?"
Chu Cửu Giới cười lạnh: "Họ Vu kia, người khác sợ ngươi, ta không sợ ngươi, nếu làm ta tức giận thì ta quyết không tha cho ngươi."
Ông chủ Vu thấy Chu Cửu Giới ánh mắt như lưỡi đao, kinh hồn bạt vía cuống quít gọi đám thủ hạ: "Đi."
Lên xe, hắn còn ném lại một câu: "Họ Chu kia, ngươi có thể bảo vệ Thường Nguyệt một ngày, có thể bảo vệ cô ta cả đời sao?"
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content





[Sắc Hiệp] PHỤ KHOA NAM Y SƯ - Tác Giả: Nhị Thúc Đầu Trọc - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Sắc Hiệp] PHỤ KHOA NAM Y SƯ - Tác Giả: Nhị Thúc Đầu Trọc   [Sắc Hiệp] PHỤ KHOA NAM Y SƯ - Tác Giả: Nhị Thúc Đầu Trọc - Page 2 Icon_miniposted

Về Đầu Trang Go down
 
[Sắc Hiệp] PHỤ KHOA NAM Y SƯ - Tác Giả: Nhị Thúc Đầu Trọc
Về Đầu Trang 
Trang 2 trong tổng số 2 trangChuyển đến trang : Previous  1, 2
 Similar topics
-
» [Huyền Ảo] Tiên Hồng Lộ - Tác giả: Khoái Xan Điếm
» Khoáng thế thú vương
» Tân Lộc Đỉnh Ký - Tác giả: Khoái Nhãn Khán Thư
» [Khoa ảo] Siêu cấp máy tính (hay)
» Tiên Luyện Chi Lộ - Tác giả: Khoái Xan Điếm

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
 :: ..::TIÊN SẮC HIỆP VIỆN::.. :: .:Sắc Hiệp:.-
Chuyển đến