Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.


 
Trang ChínhTrang Chính  PortalPortal  GalleryGallery  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  

 

 Quan khí ( Chương 1551 trở đi )

Go down 
Chuyển đến trang : Previous  1, 2
Tác giảThông điệp
SealB
Nguyên Soái
Nguyên Soái
SealB


Nam
Tổng số bài gửi : 2630
Age : 33
Thần Bí Cóc : Nơi em thích tôi !!!
Registration date : 31/05/2011

Quan khí ( Chương 1551 trở đi ) - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Quan khí ( Chương 1551 trở đi )   Quan khí ( Chương 1551 trở đi ) - Page 2 Icon_minipostedThu Sep 29, 2011 9:31 pm

Quan Khí
Tác giả: Hồng Mông Thụ


Chương 1576

Nhóm dịch: Tepga
Nguồn: Sưu tầm

- Bí thư Vương, xảy ra chuyện. Trưởng phòng giáo dục quận Trường Tĩnh đứng trên tầng thượng của phòng muốn nhảy xuống, nghe nói còn rải rất nhiều truyền đơn. Có nhiều phóng viên, còn có không ít phóng viên người nước ngoài, đường đã bị tắc. Tôi đang đến hiện trường.
Bí thư Đảng ủy chính pháp thành phố - Cam Quốc Huy gấp giọng nói.

Nghe thấy thế, Vương Trạch Vinh ngẩn ra và hỏi:
- Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?

- Theo tôi biết Phương Vĩ – Trưởng phòng giáo dục quận Trường Tĩnh lợi dụng chức vụ nhận hối lộ, quan hệ với các nữ giáo viên, các ngành liên quan đang chuẩn bị bắt y.

- Còn có vấn đề khác không?

- Thêm cả vấn đề kinh tế.

Cam Quốc Huy nói thêm.
- Người này trước đây do Khương Xán đề bạt.

Nghe thấy là người của Khương Xán, Vương Trạch Vinh biết nguyên nhân của việc lần này.
- Nhất định phải nhanh chóng xử lý tình hình, không thể có người mất mạng.
Vương Trạch Vinh nghiêm túc nói.

Chuyện này Vương Trạch Vinh đương nhiên sẽ không đích thân đến hiện trường. Có một thường vụ đến là đủ rồi.

Ngồi trong văn phòng, Vương Trạch Vinh thấy việc này khá lạ.

Bây giờ thông qua Hồ Bảo Tài, hắn đang không ngừng diệt trừ người của Lô Ninh Quốc. Bây giờ Phương Vĩ kia lại nhảy lầu thì có vấn đề gì không?

Vương Trạch Vinh gọi cho Hồ Bảo Tài rồi nói:
- Chuyện Phương Vĩ, anh có biết không?

Hồ Bảo Tài bây giờ cũng đang bất đắc dĩ. Y bị ép phải cắt đứt khỏi Lô hệ, dù sao đã đi một bước là không có đường lui.

- Bí thư Vương, việc này tôi cũng biết. Phương Vĩ này có quan hệ họ hàng xa với Lô Ninh Quốc.

Vương Trạch Vinh nghe vậy liền hơi giật mình.
- Cụ thể là như thế nào?

Dù sao đã dựa vào Vương Trạch Vinh, Hồ Bảo Tài cũng quyết tâm tới cùng.
- Phương Vĩ này tính ra có họ hàng với vợ Lô Ninh Quốc. Một lần Lô Ninh Quốc cùng vợ về quê nên hai bên gặp nhau. Phương Vĩ trước chỉ là giáo viên, thông qua quan hệ với Lô Ninh Quốc, y rất nhanh được đề bạt thành phó hiệu trưởng, hiệu trưởng, Phó Trưởng phòng, Trưởng phòng, xem như đề bạt rất nhanh. Năng lực người này không mạnh nhưng y lại rất trung thành và nghe lời Lô Ninh Quốc. Lần này Ủy ban kỷ luật đang chuẩn bị có hành động với y thì lại xảy ra chuyện này.

Hồ Bảo Tài rất quen tình hình Lô hệ nên chỉ vài câu đã nói rõ tình hình Phương Vĩ.

- Ừ.
Vương Trạch Vinh dập máy và ngồi suy nghĩ. Phương Vĩ có họ hàng với nhà Lô Ninh Quốc, tin này là rất quan trọng. Hắn đang muốn động người Lô Ninh Quốc ở Hải Đông, Phương Vĩ lại nhảy lầu, hắn rất nghi ngờ đây là đối phương đang muốn đóng kịch.

Sao thoáng cái có nhiều phóng viên đến hiện trường như vậy? Vương Trạch Vinh không tin phóng viên nhanh nhạy đến thế. Xem ra Lô Ninh Quốc bắt đầu phản công.

Vương Trạch Vinh cũng muốn xem tình hình sẽ phát triển như thế nào. Gần tiếng sau Cam Quốc Huy gọi lại nói:
- Bí thư Vương, có chuyện ngoài ý muốn xảy ra.

- Nói đi.

- Là như thế này, Phương Vĩ đứng trên đỉnh tầng tòa nhà định nhảy xuống, còn ném nhiều truyền đơn ra ngoài, bên trên nói gì là y bị oan. Lúc này một cảnh sát trèo lên khuyên, không biết sao cảnh sát không kéo được Phương Vĩ lại mà còn khiến Phương Vĩ từ trên lầu ngã xuống.

Vương Trạch Vinh có chút giật mình lớn tiếng nói:
- Cảnh sát các anh làm gì vậy hả?

Cam Quốc Huy do dự một chút rồi nói:
- Thông qua phân tích chúng tôi cảm thấy Phương Vĩ không muốn nhảy mà do cảnh sát kia cố ý đẩy y xuống.

- Nhất định phải điều tra rõ ràng.
Vương Trạch Vinh trầm giọng nói. Việc này quá quái lạ.

Nửa tiếng sau, trên bàn Vương Trạch Vinh đã có tờ truyền đơn mà Phương Vĩ phát ra. Hắn nhìn một chút rồi nhìn chằm chằm vào Cam Quốc Huy:
- Điều tra thế nào rồi.

- Chúng tôi thông qua đoạn phim ghi lại và phân tích thấy cảnh sát kia có vẻ quen với Phương Vĩ. Khi đến gần Phương Vĩ, y bề ngoài có vẻ muốn kéo Phương Vĩ về, Phương Vĩ cũng phối hợp. Nhưng không biết sao khi hai người này vừa tiếp xúc, tên cảnh sát lấy khuỷu tay đẩy Phương Vĩ xuống. Tên cảnh sát khai do lúc ấy mất đà nên mới vậy.

- Phương Vĩ bây giờ thế nào rồi?

- Mặc dù bên dưới có đệm và lưới nhưng do ngã từ trên cao như vậy nên bây giờ Phương Vĩ vẫn hôn mê.

Vương Trạch Vinh lại nhìn sang Trưởng ban Tuyên giáo Đồ Nam Hùng, Vương Trạch Vinh nói:
- Sao có nhiều phóng viên đến hiện trường như vậy?

Đồ Nam Hùng nói:
- Tôi đã phái người tìm hiểu thì trước đó các phóng viên đều nhận được cuộc điện thoại. Có người cung cấp tin nói có người sắp nhảy lầu từ trụ sở Phòng giáo dục quận, người đó lại là Trưởng phòng. Sau khi nhận được tin mọi người cho rằng đây là việc lớn nên chạy tới nơi. Chúng tôi đã yêu cầu truyền thông trong thành phố không được Thành ủy cho phép không được đưa tin, tôi cũng đã báo cáo với Ban Tuyên giáo Trung ương.

Vương Trạch Vinh lắc đầu nói:
- Bên truyền thông không nên hạn chế quá nhiều, tự do ngôn luận mà.

Bây giờ có thể hạn chế truyền thông sao? Vương Trạch Vinh cảm thấy không thể.

- Đây không phải việc nhỏ. Bây giờ Hải Đông đang đẩy mạnh công tác chống hủ bại, phóng viên thấy chỉ là một mặt mà thôi. Trong tờ truyền đơn này xem có bao phần là thật cũng khó nói. Rơi vào tay phóng viên hoặc kẻ có ý đồ thì nhất định vấn đề gặp phải là không ít. Các anh nhất định phải chú tâm vào việc này, phải để dân chúng thấy rõ chân tướng sự việc.
Vương Trạch Vinh nghiêm túc nói.

Mấy người đi chưa lâu, Hồ Bảo Tài đến văn phòng Vương Trạch Vinh.

Lần này thái độ của Vương Trạch Vinh với Hồ Bảo Tài rất tốt. Hắn chủ động đứng lên bắt tay đối phương.

- Bí thư Vương, tôi muốn nói vài suy nghĩ của mình về việc Phương Vĩ.
Hồ Bảo Tài nói.

- Anh nói đi.

- Bí thư Vương, theo tôi biết thì cảnh sát lên khuyên Phương Vĩ tên là Hoàng Lập Lâm. Tên này là quân nhân xuất ngũ, từng làm lái xe cho Lô Ninh Quốc. Sau đó Lô Ninh Quốc để y tới công tác ở Sở công an. Người này không có văn hóa nên không được đề bạt, nhưng y vẫn được đề bạt làm một Trưởng đồn công an ở quận Trường Tĩnh. Hoàng Lập Lâm này rất trung thành với Lô Ninh Quốc.

- Anh có ý gì?
Vương Trạch Vinh hỏi thẳng.

Hồ Bảo Tài khẽ thở dài một tiếng. Hôm nay mình đến nói ra việc này càng chứng minh mình dựa vào hắn. Y biết mình nếu muốn chính thức được Vương Trạch Vinh tin tưởng thì phải nói vài nội dung mà Vương Trạch Vinh muốn nghe ra.

- Bí thư Vương, ngài cũng biết đó. Tôi có chút quan hệ với vài đồng chí ở Bắc Kinh, tôi nhận được tin là có người muốn làm ầm chuyện này lên.

Ồ.

Vương Trạch Vinh biết Hồ Bảo Tài nói chính là đám người Lô Ninh Quốc. Nhưng đám người kia muốn làm ầm lên là có tác dụng gì?

Hồ Bảo Tài nói xong liền đứng dậy rời đi.

Nghe xong Hồ Bảo Tài nhắc, Vương Trạch Vinh bắt đầu một lần nữa phân tích lại hành động vừa qua của mình.

Hắn thấy không xuất hiện tình hình gì mới, vì vậy hắn lại phải nhằm vào chuyện của Phương Vĩ.

Hồ Bảo Tài nói có người bên trên muốn làm ầm lên, Vương Trạch Vinh biết truyền thông nhất định sẽ sinh sự.

Đây là tín hiệu không tốt, chuyện làm lớn nhất định chính là muốn Trung ương chú ý. Chẳng lẽ ngoài Hoa Thái Tường ra, ở Trung ương còn có ai có ý kiến với mình?

Nghĩ đến đây, Vương Trạch Vinh cảm thấy mình đã tìm được nguyên nhân. Hoa Thái Tường nhất định sẽ không chính thức đấu với hắn. Hoa Thái Tường đang ở thời kỳ quan trọng, y đặt tâm trí vào việc tranh chức Tổng bí thư với Bí thư Trịnh, nếu đấu với Vương Trạch Vinh thì sẽ khiến người khác đoạt cơ hội. Hoa Thái Tường nhất định không làm như vậy. Nếu vậy Hoa Thái Tường sẽ mượn lực kẻ khác. Như vậy ai sẽ hợp cùng Hoa Thái Tường đánh hắn?

Chuyện này Vương Trạch Vinh mặc dù phân tích ra đôi chút nhưng trong lúc nhất thời cũng không đoán ra ai ở Trung ương sẽ cùng Hoa Thái Tường nhằm vào mình.

Xem ra hắn phải lên Bắc Kinh một chuyến


Read more: http://4vn.eu/forum/showthread.php?69202-Do-Thi-Quan-Khi-New-C1573-TG-Hong-Mong-Thu&page=275#ixzz1ZM7yEnwi
Về Đầu Trang Go down
http://mp3.zing.vn/bai-hat/La-Isla-Bonita-Alizee/IWZEDFWD.html
SealB
Nguyên Soái
Nguyên Soái
SealB


Nam
Tổng số bài gửi : 2630
Age : 33
Thần Bí Cóc : Nơi em thích tôi !!!
Registration date : 31/05/2011

Quan khí ( Chương 1551 trở đi ) - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Quan khí ( Chương 1551 trở đi )   Quan khí ( Chương 1551 trở đi ) - Page 2 Icon_minipostedThu Sep 29, 2011 9:31 pm

Quan Khí
Tác giả: Hồng Mông Thụ


Chương 1577: Lưỡi đao sắc bén

Nhóm dịch: Tepga
Nguồn: Sưu tầm


Trong nhà Vương Trạch Vinh ở Hải Đông, lúc này Vệ Hồng Lâm cũng tới. Ông lão này rất chú ý đến việc của Vương Trạch Vinh. Sau khi thấy tình hình mới, ông lập tức bay tới Hải Đông.

- Trạch Vinh, lần này xem ra có kẻ muốn mượn lực lượng bên ngoài.
Vệ Hồng Lâm cười nói.

Vệ Hồng Lâm trước đây là Bộ trưởng Bộ Ngoại giao nên ông rất chú ý tình hình nước ngoài.

- Đây cũng là điều bình thường ạ, người bị ép quá sẽ phản kích mà.
Vương Trạch Vinh cười cười lắc đầu nói. Đối với việc của Phương Vĩ kia, Vương Trạch Vinh hiểu rõ sẽ có người sẽ nhằm vào mình từ việc này.

- Bây giờ có người đã lợi dụng truyền thông nước ngoài. Cháu xem nội dung báo đó, luôn nói nền chính trị Hải Đông hỗn loạn, không có dân chủ. Ha ha, đúng là lưỡi đao sắc bén.

Vệ Hồng Lâm từ truyền thông nước ngoài có thể nhìn ra vấn đề chủ chốt trong đó.

Phương Vĩ cuối cùng đã chết. Việc này bởi vì Phương Vĩ rải nhiều truyền đơn nên càng náo nhiệt hơn. Truyền thông nước ngoài cũng tìm được cớ để công kích Trung Quốc, không ngừng phê bình sự tự do dân chủ ở nước ngoài. Đám người nước ngoài căn bản không phân tích tình hình khách quan, đối với bọn họ mà nói chuyện Phương Vĩ đủ hấp dẫn ánh mắt là được rồi.

- Việc này cháu không rõ một điểm, chẳng lẽ là có ai ở Trung ương nhảy ra sao?
Vương Trạch Vinh không rõ điều này.

Vương Trạch Vinh bây giờ là Ủy viên Bộ Chính trị, việc bình thường không thể ảnh hưởng tới hắn. Hơn nữa lần này hắn thể hiện lực lượng rất mạnh khiến một số người muốn đối đầu cũng cần suy nghĩ lại. Truyền thông nước ngoài dù đưa tin đến mức như thế nào đi nữa cũng không thể ảnh hưởng đến quyết định ở Trung ương Trung Quốc.

Vệ Hồng Lâm cười cười nhìn Vương Trạch Vinh:
- Việc này không nói là cháu, mà ngay cả bọn ông cũng đã sơ sót. Mọi người vốn hy vọng tập hợp lực lượng mấy nhà để đánh một trận, thể hiện lực lượng của chúa cho mọi người xem, đặc biệt là thể hiện với đám người Hoa Thái Tường. Mục đích chính là để bọn họ thấy lực lượng của cháu không yếu. Mọi việc vốn nằm trong tính toán nhưng lại có vài người muốn làm theo như cháu nên hơi quá.
Nói tới đây ông nhìn Vệ Hồng Lâm và nói:
- Quân đội không ngờ lại xen vào nên việc càng lớn hơn nữa.

Vệ Hồng Lâm thở dài một tiếng rồi nói tiếp:
- Chúng ta có vẻ đã vượt qua cực hạn của một số người.

Vương Trạch Vinh dở khóc dở cười nói:
- Không đến mức cho rằng cháu sẽ ảnh hưởng đến bọn họ đó chứ?

Vệ Hồng Lâm chỉ vào đầu mình rồi nói:
- Nhân tâm mà, đôi khi dính đến mấy vấn đề quyền lực thì có mấy ai giữ được tỉnh táo?

- Ở tuổi cháu đáng lẽ không nên ảnh hưởng đến vị trí của bọn họ mới đúng chứ?

- Trạch Vinh, chính trị vốn là như vậy. Hôm nay là bạn, mai là đối thủ, đôi khi vì một việc mà từ đồng minh chuyển sang thành kẻ đối lập. Lý Kiền Ý về nhiều điểm là mạnh nhưng có một nhược điểm là tâm cơ quá nặng. Người có thể uy hiếp tới y, y đều sẽ tiến hành đả kích. Hoa Thái Tường nhất định là thấy được điểm này nên mới làm vậy.

Vương Trạch Vinh trước đó không phải không nghĩ tới việc này. Chỉ là hắn cảm thấy sức uy hiếp của mình đối với Lý Kiền Ý không nhiều. Lý Kiền Ý sau hai khóa tới sẽ là người có thể lên đỉnh, hắn còn một khoảng cách không hề nhỏ nữa. Hắn cho rằng Lý Kiền Ý cần mình ủng hộ mới đúng.

Thông qua phân tích, Vương Trạch Vinh cũng hiểu trong chín người trung tâm, Lý Kiền Ý là người lo hắn nhất. Theo hắn mạnh lên, Lý Kiền Ý có thể đề phòng hắn. Đừng nhìn Lý Kiền Ý bây giờ là Phó thủ tướng thường trực, với tuổi của y có tiến lên làm Thủ tướng hay Tổng bí thư đều có cơ hội. Ở tình huống như vậy, y đương nhiên sẽ đề phòng người gây ảnh hưởng tới mình.

Thấy Vương Trạch Vinh ngồi suy nghĩ, Vệ Hồng Lâm nói:
- Trạch Vinh, Bắc Kinh gần đây có lời đồn nói Bí thư Lâm đối xử với cháu tốt hơn Lý Kiền Ý. Đây nhất định là kẻ cố ý đồn thả ra. Mục đích chính là để một số người nghe được. Lý Kiền Ý cũng sẽ nghe thấy. Có lời đồn này thì Lý Kiền Ý sẽ nghĩ như thế nào? Hơn nữa Lý Kiền Ý cũng đã từng có một thời gian bị Bí thư Lâm bỏ qua, đủ yếu tố hợp lại với nhau thì ai biết Lý Kiền Ý sẽ nghĩ như thế nào?

- Y và Hoa Thái Tường liên minh lại cũng không có chỗ tốt gì mà ông.
Vương Trạch Vinh nói.

Vệ Hồng Lâm cười nói:
- Ai nói bọn họ sẽ liên minh? Mục đích của Hoa Thái Tường chính là hy vọng chúng ta làm càng lớn càng tốt, như vậy chúng ta sẽ hoàn toàn thể hiện hết lực lượng của mình. Đến lúc ấy cháu sẽ thành điểm chú ý. Người như Lý Kiền Ý nhân cơ hội giúp một chút là xong.
Vệ Hồng Lâm không hổ là làm nhiều năm trong chính trị, trước đó do ông hơi nóng nảy nên mới không nghĩ đến nhiều, bây giờ cẩn thận phân tích là rõ ngay mọi chuyện.

- Bí thư Lâm vẫn còn khỏe.
Vương Trạch Vinh nói.

Vệ Hồng Lâm gật đầu nói:
- Đúng là như vậy nên Lý Kiền Ý mới không dám manh động, y phải xem rõ tình hình rồi mới làm. Ngoài Lý Kiền Ý ra thì ông tin bởi vì lần này thể hiện lực lượng quá mạnh nên sẽ có một số Ủy viên Bộ Chính trị đứng ra chèn ép cháu.

- Bây giờ có một vấn đề nếu Bí thư Lâm còn đó, Lý Kiền Ý không thể rõ ràng nhằm vào cháu, vậy Hoa Thái Tường bố trí như vậy là có ý gì?
Vương Trạch Vinh nói.

- Có chiến thuật đó là làm suy yếu kẻ địch. Hoa Thái Tường bị chúng ta tấn công, y đã dùng cách này. Y bề ngoài ra vẻ không địch lại cháu, cứ như vậy cháu mạnh lên sẽ uy hiếp nhiều người. Bây giờ cháu không chỉ có một số tỉnh ủng hộ, lực lượng quân đội cũng đã lộ ra, đây là một lực lượng rất lớn. Mọi người dù có ấn tượng tốt đối với cháu thì lúc quan trọng đưa ra ý kiến chèn ép cũng rất có thể.

Vệ Hồng Lâm nói tiếp.
- Việc này cháu cũng không cần suy nghĩ nhiều, các nơi sẽ diễn ra vài việc để đưa lên báo, sau đó trong hội nghị có người đứng ra đặt câu hỏi. Đến lúc ấy Hoa Thái Tường đứng lên, Lý Kiền Ý đứng lên, người khác chẳng lẽ không biết nhân cơ hội sao?

Bảo sao các nơi đều xảy ra vài việc, Vương Trạch Vinh coi như hiểu rõ thủ đoạn của đối phương.

Vệ Hồng Lâm phân tích phải nói là rất chính xác. Trong chính trị không ai có thể nói trước. Nếu có thể thừa lúc đối thủ chưa lộ hết mà đánh chết trong trứng nước, chuyện này mọi người đều thích làm.

Vương Trạch Vinh gật đầu. Các Ủy viên Bộ Chính trị đều là kẻ không ai sợ ai. Ở đây so chính là năng lực, tầm ảnh hưởng. Đến lúc này khi Hoa Thái Tường và Lý Kiền Ý đứng sóng vai nhau, đó là một lực lượng cường đại. Người khác có thể có suy nghĩ như vậy không? Hai người này một có thể tranh chức Tổng bí thư, một là Phó thủ tướng thường trực, đối mặt lực lượng này sẽ có không ít vấn đề.

Bên dưới làm lớn như thế nào cũng chỉ là chuyện trẻ con, không ảnh hưởng đến đại cuộc. Chủ yếu nhất vẫn là trong Hội nghị thường vụ của Bộ Chính trị. Có lưỡi đao này thì ai cũng có thể cầm ra đâm hắn.

Chỉ tờ báo nước Mỹ ở trên bàn, Vương Trạch Vinh cười nói:
- Xem ra có người lo lưỡi đao ở trong nước không đủ sắc nên lấy cả đao nước ngoài.

- Hôm nay báo chí Mỹ đều đưa ý kiến về Trung Quốc. Trong các tờ báo đều nói hoàn cảnh đầu tư ở Hải Đông rất không tốt, oán khí nặng nề, kêu gọi nhà đầu tư nước ngoài thận trọng khi đầu tư vào Hải Đông.
Vương Trạch Vinh cười nói:
- Cháu sợ không rõ tình hình, nếu rõ tình hình rồi thì sẽ không quá lo.

Nghe Vệ Hồng Lâm phân tích, Vương Trạch Vinh thực ra lại yên tâm. Hắn sợ mình không rõ đối phương muốn làm gì, bây giờ hắn lại không phải lo. Mọi người đều nghĩ mọi con bài của hắn đều đã lật, thực ra ai biết hắn còn có mấy con bài ẩn. Ví dụ như quan hệ của hắn và Bí thư Trịnh. Từ quan khí, Vương Trạch Vinh thấy rất rõ Bí thư Trịnh khó chịu với Hoa Thái Tường. Đây là điều hắn có thể lợi dụng. Lại ví dụ ai cũng nói hắn không phải người trực hệ Bí thư Lâm, nhưng thực ra có quan hệ ở Thập cục làm quan hệ giữa hắn và Bí thư Lâm còn thân hơn giữa Bí thư Lâm và Lý Kiền Ý.

Lần này trong hành động của quân đội, lực lượng mạnh nhất của Uông Chính Phong vẫn chưa xuất hiện, xuất hiện chỉ là vài lực lượng hiện của Uông Chính Phong mà thôi, đây là một nước cờ thử phản ứng mọi người.

Ngoài ra Vương Trạch Vinh còn một vũ khí càng sắc bén hơn đó chính là uy áp quan khí của hắn. Đến lúc cần thiết có lẽ sẽ có một chút tác dụng.


Read more: http://4vn.eu/forum/showthread.php?69202-Do-Thi-Quan-Khi-New-C1573-TG-Hong-Mong-Thu&page=276#ixzz1ZM82BcIz
Về Đầu Trang Go down
http://mp3.zing.vn/bai-hat/La-Isla-Bonita-Alizee/IWZEDFWD.html
SealB
Nguyên Soái
Nguyên Soái
SealB


Nam
Tổng số bài gửi : 2630
Age : 33
Thần Bí Cóc : Nơi em thích tôi !!!
Registration date : 31/05/2011

Quan khí ( Chương 1551 trở đi ) - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Quan khí ( Chương 1551 trở đi )   Quan khí ( Chương 1551 trở đi ) - Page 2 Icon_minipostedThu Sep 29, 2011 9:31 pm

Về Đầu Trang Go down
http://mp3.zing.vn/bai-hat/La-Isla-Bonita-Alizee/IWZEDFWD.html
Sponsored content





Quan khí ( Chương 1551 trở đi ) - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Quan khí ( Chương 1551 trở đi )   Quan khí ( Chương 1551 trở đi ) - Page 2 Icon_miniposted

Về Đầu Trang Go down
 
Quan khí ( Chương 1551 trở đi )
Về Đầu Trang 
Trang 2 trong tổng số 2 trangChuyển đến trang : Previous  1, 2
 Similar topics
-
» [Đô Thị] Quan Gia
» [Tu Chân] Tiên Quốc Đại Đế - Quan Kỳ
» Y Đạo Quan Đồ
» .Quan Thần.
» Cảnh Lộ Quan Đồ

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
 :: ..::TÀNG KINH CÁC::..-
Chuyển đến