Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.


 
Trang ChínhTrang Chính  PortalPortal  GalleryGallery  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  

 

 Ma nữ tình thù(sắc hiệp)

Go down 
2 posters
Chuyển đến trang : Previous  1, 2, 3
Tác giảThông điệp
mth1291
Nguyên Soái
Nguyên Soái
mth1291


Nam
Tổng số bài gửi : 6881
Age : 32
Thần Bí Cóc : thần chết
Registration date : 28/07/2011

Ma nữ tình thù(sắc hiệp) - Page 3 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Ma nữ tình thù(sắc hiệp)   Ma nữ tình thù(sắc hiệp) - Page 3 Icon_minipostedWed Oct 19, 2011 10:24 am

Chương 51.
Edit: Huongntd
Nguồn: VFICLAND.INFO


Nội dung thu gọn


Lời nói của A Liệt tức khắc làm cho bên trong yên tĩnh không một tiếng động, không ai phát ra một tiếng vang nào, nhất là nhóm binh tinh nhuệ của đại quân Á La Tư, bọn họ biết từ trước đến nay Tịch Ân không có ham muốn, vô cầu, sao có thể có thể liên quan tới nữ nhân, huống hồ lại là tà ma nữ Lộ chứ! Cho nên bọn họ lựa chọn tin tưởng Tịch Ân, không tin A Liệt đáng giận đang lăng nhục người khác kia, có người vì thế mà trong lòng bất mãn với A Liệt, đánh vào bụng hắn, không cho hắn tiếp tục nói lời bịa đặt. Truyện "Ma Nữ Tình Thù " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

“A!” A Liệt đau hô một tiếng, liền ôm bụng, nhất thời nói không ra lời.

Mại Nhĩ lẳng lặng nhìn Tịch Ân, A Liệt muốn kéo dài đường sống cho bản thân, nên làm cho Tịch Ân để ý, chẳng qua nếu lời A Liệt nói là thật, tà ma nữ Lộ kia thật ghê tởm ! Ghê tởm đến cực điểm, khiến người khác muốn giết nàng, để nàng không thể tiếp tục sinh sự hãm hại Tịch Ân.

Mã Cơ không giúp Lộ làm sáng tỏ chuyện hiểu lầm, nàng chính là muốn để Tịch Ân tin là thật.

Lộ cùng Tịch Ân nhìn chăm chú lẫn nhau, hai người thật lâu không nói.

“Đại tư tế ơi Đại tư tế, ta thật sự không thể không thấy thương xót cho ngươi, lại có thể bị thua trên tay nữ nhân như vậy, nàng thường xuyên cười nhạo ngươi bất lực đó!” Đau đớn qua đi, A Liệt tiếp tục bịa đặt. A! Có hắn nói ra những lời này, tin rằng Lộ không thể sống thoái mái.

“Đủ rồi! Không cho phép ngươi tiếp tục tùy tiện hủy hoại danh dự của tư tế! Ngươi mà tiếp tục nói lung tung, cẩn thận ta cắt lưỡi của ngươi.”

Đỗ Lỗ đại nhân đi cùng phẫn nộ xoay xoay nắm tay, mạnh mẽ giáng trên đầu A Liệt một chưỏng, coi như cảnh cáo.

“A ──” A Liệt lập tức đau kêu to, nhưng miệng vẫn không buông tha người khác

“Ngươi không tin lời của ta nói, có thể hỏi hỏi Đại tư tế cùng tà ma nữ, xem bọn họ có lên giường hay không.”

Nhất thời, ánh mắt mỗi người đều đặt ở trên người Tịch Ân và Lộ, muốn hỏi, lại hỏi không ra lời, muốn nói không tin nhưng A Liệt còn cố tình nói thêm một hồi. Nên làm cái gì bây giờ? Hỏi hay không hỏi? Hay là giả vờ không nghe những lời nói của A Liệt?

“Là thật! Toàn bộ lời A Liệt vương nói đều là sự thật, lúc ấy ta canh giữ ở bên ngoài đàn tế, mà Tịch Ân cùng tiểu thư ở trên đàn tế.”

Mặt Mã Cơ bình tĩnh, mắt lạnh lùng chứng thật lời nói của A Liệt.

Việc Mã Cơ chống đối lại khiến lộ thấy ngoài ý muốn, nàng nghĩ Mã Cơ tuyệt đối trung thành và tận tâm với nàng, sẽ không đem chuyện nàng không muốn tuyên bố ra ngoài, không nghĩ tới Mã Cơ lại như vậy.

Mặt nàng tái đi nhìn Mã Cơ bên cạnh.

Ánh mắt mọi người đều tập trung ở trên người Mã Cơ, nhìn minh chứng rõ ràng, hơn nữa thái độ Tịch Ân trầm mặc, khiến bọn họ không tin cũng không được.

“Được rồi! Không cần nói nữa.” Mại Nhĩ đứng ra giải vây cho Tịch Ân, không đành lòng để bằng hữu tốt của mình bị mọi người hoài nghi.

“Không sao, Mại Nhĩ, chuyện bọn họ nói là sự thật, ta xác thực đã phát sinh quan hệ với tà ma nữ Lộ .” Tịch Ân bình thản hướng về phía mọi người thừa nhận, nhưng mắt hắn không hề nhìn Lộ.

Tịch Ân thừa nhận, khơi lên những lời xôn xao không nhỏ, ở trong mộng bọn họ cũng không thể tin tư tế đức cao vọng trọng mà cũng có dục vọng.

“Nam nhân mà!” Đỗ Lỗ đại nhân lại nhảy ra nói giúp Tịch Ân.

Một câu khiến mọi người hiểu biết đều nở nụ cười, không hề suy nghĩ chuyện Tịch Ân và tà ma nữ Lộ lên giường. Cùng là nam nhân, bọn họ có thể hiểu.

Vốn tưởng rằng mọi người sẽ bắt đầu công kích Tịch Ân, không nghĩ tới sẽ bỏ qua dễ dàng cho hắn như vậy, nhưng không sao, lời của nàng vẫn đang có ảnh hưởng. Mã Cơ nhếch lên nụ cười lạnh lùng.

“Hắn bị ta hạ dược, đương nhiên sẽ trở thành nam nhân bình thường, bị ta hấp dẫn.” Lộ cười quyến rũ, hình như rất vừa lòng ngay kết quả lúc đó.

Mã Cơ nghe vậy, lập tức thảm hại trừng mắt Lộ, nàng biết mục đích Lộ nói vậy là muốn lộ giải vây giúp Tịch Ân, muốn địa vị Tịch Ân càng được củng cố, không để người khác phải chê cười.

Mại Nhĩ kinh ngạc nhìn Lộ, không hiểu vì sao nàng lại giúp đỡ Tịch Ân.

Lời nói của Lộ thành công củng cố địa vị Tịch Ân ở trong lòng mọi người, nhưng lại không khiến Tịch Ân quay đầu, thân mình chàng cứng ngắc, đưa lưng về phía nàng, dường như không muốn gặp lại gương mặt đáng ghét của nàng.

“Thì ra là thế! Hừ! Ta biết, nhất định là tà ma nữ Lộ đã âm thầm giở trò quỷ quyệt, nếu không tư tế sao có thể làm ra chuyện như vậy.” Có người hừ lạnh nói, bảo vệ Tịch Ân.

“Đúng vậy!” Lại có người lập tức gật đầu phụ họa.

“Ngươi không cần đắc ý! Ngươi sẽ không sống tử tế được đâu!” Không thể làm sụp đổ hình tượng của Tịch Ân, khiến A Liệt phẫn hận ra sức gào thét.

Hắn hô khàn cả giọng, như là phải gào hết oán hận trong lòng hắn, nhưng sau khi hắn điên cuồng hét lên, từ trong miệng hắn nhổ ra một ngụm máu màu đen.

“Ôi. . . . . . Nôn. . . . . .” A Liệt khiếp sợ phát hiện bản thân không ngừng hộc máu.

“Tại sao có thể như vậy?”

Nhóm binh tinh nhuệ đang áp trụ hắn đều thả tay ra, trơ mắt nhìn hắn không ngừng nôn máu đen.

Nhìn thấy A Liệt hộc máu, Lộ nở nụ cười, nàng cười rất vừa lòng.

“Ta. . . . . . Ta. . . . . . Còn không muốn chết. . . . . .” A Liệt thống khổ nói xong câu đó, lập tức ngã xuống đất chết, máu đen không ngừng từ trong miệng hắn trào ra.

Người giữ hắn lập tức xoay người xác định thực sự hắn đã chết, sợ hắn giả chết.

Mại Nhĩ cũng tiến lên xác nhận, hắn kiểm tra hơi thở cùng với tim đập của A Liệt, toàn bộ không đập, hắn thật sự đã chết.

“Là ngươi! Là ngươi!” Mã Cơ đột nhiên thét chói tai đối với Lộ đang cười cười, cánh tay chỉ thẳng vào lộ.

Mọi người nghe thấy tiếng thét chói tai của Mã Cơ đem sự chú ý chuyển lên trên người Lộ, chỉ thấy nàng cười tàn khốc, yêu tà, trong đôi mắt nàng có một tia máu. Truyện "Ma Nữ Tình Thù " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Là nàng giết A Liệt sao? !


Về Đầu Trang Go down
mth1291
Nguyên Soái
Nguyên Soái
mth1291


Nam
Tổng số bài gửi : 6881
Age : 32
Thần Bí Cóc : thần chết
Registration date : 28/07/2011

Ma nữ tình thù(sắc hiệp) - Page 3 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Ma nữ tình thù(sắc hiệp)   Ma nữ tình thù(sắc hiệp) - Page 3 Icon_minipostedWed Oct 19, 2011 10:25 am

Chương 52.
Edit: Huongntd
Nguồn: VFICLAND.INFO


Nội dung thu gọn


“Sao ngươi có thể đối xử với ta như vậy? ! Sao ngươi có thể làm như vậy?” Mã Cơ gần như phát điên dùng hết sức lay vai Lộ, trong giọng nói chói tai tồn tại thương tổn sâu sắc. Truyện "Ma Nữ Tình Thù " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Đối mặt với công kích đột ngột của Mã Cơ, Lộ không kịp phản ứng, bị Mã Cơ thô bạo mà loạng choạng, hơn nữa lúc trước A Liệt cũng dùng vũ lực với nàng, khiến cho đầu của nàng càng đau hơn.

Mọi người ở đó không thể lý giải nổi tại sao hai nàng lại tàn xác lẫn nhau, thực ra đã có chuyện gì xảy ra chứ? Mà cái chết của A Liệt, thực sự có liên quan tới tà ma nữ Lộ sao?

Tịch Ân nghe Mã Cơ lên án, nhớ lại vẻ mặt lúc trước của Lộ, sớm đã xác định đó là sự thật, A Liệt chết trên trong tay Lộ, thế nhưng vì sao nàng phải độc độc A Liệt? Bọn họ không phải cùng một phe sao?

“Nói đi! Ngươi nói chuyện đi!” Mã Cơ gào lên trút hết nỗi bất mãn sâu sắc trong lòng của mình.

“Buông tay.” Nàng chóng mặt, ra lệnh.

“Không! Ta không buông! Kiếp này ta sẽ không buông ngươi ra!”Ngược lại nàng càng nắm chặt lấy tay Lộ, không để ý tới vẻ mặt thống khổ của Lộ.

“Ngươi… Buông nàng ra!” Phát hiện điểm khác thường, Tịch Ân rốt cục nhịn không được mở miệng.

“Dựa vào cái gì chứ? Chuyện của chúng ta không đến lượt người tham gia! Ngươi cũng không nên tham gia, nếu như không có ngươi trên đời, ta và tiểu thư sẽ vô cùng vui vẻ, “

Tịch Ân vừa thốt ra lời, Mã Cơ lập tức chĩa mũi tên về phía chàng, trong mắt hận thù càng lúc càng tăng.

“Mã Cơ!” Lộ thực sự không hiểu Mã Cơ vì sao lại đột nhiên thay đổi, vì sao lại nói những gì mà nàng nghe không hiểu.

“Ta biết ngươi quan tâm Lộ, nhưng ngươi nắm chặt vai nàng sẽ gây thương tổn cho nàng, như vậy không phải là yêu nàng.” Nhìn thấy sắc mặt Lộ càng lúc càng trắng bệch, Tịch Ân cũng không có cách nào khống chế được miệng mình nữa.

Yêu? ! Mọi người nghe vậy hít một hơi, thì ra là thế, thì ra thị nữ của tà ma nữ Lộ yêu nàng, điều này có thể giải thích được hành vi của nàng ta.

Yêu nàng? Mã Cơ yêu nàng? Lộ ngây ngốc nhìn Mã Cơ, trong lúc nhất thời không thể tiêu hóa tin tức Tịch Ân nói cho nàng .

“Không sai! Ta yêu nàng! Cho nên ta sẽ không cho ngươi đạt được! Vĩnh viễn cũng không.” Tịch Ân là địch nhân lớn nhất của nàng, chỉ cần có thể diệt trừ Tịch Ân, Lộ sẽ vĩnh viễn thuộc về nàng.

“Ngươi cứ yên tâm, ta sẽ không cùng nàng ở một chỗ.” Tịch Ân không thể chấp nhận chuyện chàng cùng Lộ ở một chỗ, đó sẽ là một sai lầm.

“Chỉ cam đoan bằng miệng ta không tin!” Mã Cơ hoàn toàn không tin những gì được nghe thấy, nàng chỉ tin những gì hai mắt thấy.

“Ta sẽ không cùng hắn ở một chỗ.” Lộ nói những lời giống hệt Tịch Ân.

Mã Cơ bỗng nhiên quay đầu nhìn Lộ, không tin mà lắc đầu, một tay run run khẽ xoa nhẹ khuôn mặt Lộ.


“Ngươi nói dối! Ngươi vẫn luôn đối xử với ta như vậy, vẫn luôn nói dối với mọi người.” Mã Cơ thấp giọng buồn rầu nói, lòng của nàng đau quá, đau quá.

“Ta không có nói dối.” Lộ bình tĩnh nói.

“Ngươi có! Ngươi có! Mọi chuyện cho tới bây giờ còn muốn lừa gạt mọi người sao?” Không cho Lộ có cơi hội nói dối nữa, tay Mã Cơ lần thứ hai đặt trên đầu vai Lộ, lớn tiếng gào thét.

“Buông nàng ra!” Tịch Ân thấy thế, trong tình thế cấp bách, chàng vội vàng hô to. Hình dáng bình tĩnh và chín chắn vốn có, đã không thấy đâu. Truyện "Ma Nữ Tình Thù " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com) Truyện "Ma Nữ Tình Thù " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

“Ngươi thử giải thích mọi chuyện xem!” Mã Cơ phẫn nộ thét chói tai.

“Nếu như không phải ngươi yêu Tịch Ân, vì sao ngươi phải thay hắn giết chết A Liệt? Bởi vì ngươi biết Tịch Ân cũng muốn tìm được A Liệt, nếu một ngày còn chưa trừ bỏ A Liệt, Tịch Ân mà ngươi yêu quý sẽ không có ngày nào yên tâm được, cho nên ngươi ra tay thay hắn đầu độc chết A Liệt, thảo nào… khó trách ngươi khẳng khăng giữ A Liệt lại, ngươi có chủ ý vì người trong lòng diệt trừ hắn, đúng không!” Vào lúc A Liệt chết, nàng đã hiểu dụng ý của Lộ.

Lộ lẳng lặng nhìn Mã Cơ, không có cách nào bác bỏ lời của nàng.

Tịch Ân cũng yên lặng lắng nghe, chàng không nghĩ Lộ sẽ vì chàng mà hạ độc A Liệt, thực sự là nàng vì chàng sao? Thực sự là vì nàng thương chàng sao?

Không! Sao nàng có thể thương chàng chứ? Bọn họ là hai người thuộc về hai thế giới khác nhau, chàng không thích hợp với nàng, chàng là một người lạnh lùng không có tình yêu. Tịch Ân không ngừng nhắc nhở bản thân, cố gắng xem nhẹ tình cảm ấm áp mới trỗi dậy trong lòng.

Mại Nhĩ ở một bên giật mình trừng lớn mắt, không cách nào tưởng tượng được tà ma nữ Lộ có thể yêu thương Tịch Ân, tại sao có thể như vậy? Hai người bọn họ từ trước đến nay vẫn ở trong tình trạng đối nghịch, vậy thì sao tà ma nữ Lộ lại động tâm với Tịch Ân chứ? Tịch Ân có động tâm với nàng hay không?

“Ôi! A Liệt ngu dốt cho rằng có thể lấy được sự tín nhiệm của ngươi, trong lòng nghĩ ngươi có thể thay hắn đoạt lại vương vị, kết quả thì sao, kết quả chẳng qua chỉ là một âm mưu. Cho đến chết hắn mới hiểu được bản thân ngu xuẩn thế nào, thực sự là vừa buồn cười vừa thương xót.” Mã Cơ coi thường đến cực điểm mở miệng nói.

Động cơ bị Mã Cơ nhìn thấu, Lộ không có gì chống đỡ nổi, Mã Cơ đem suy nghĩ trong lòng của nàng vạch trần ra trước mặt mọi người. Đúng vậy!

Nàng thừa nhận, đã nghĩ muốn đầu độc A Liệt vì Tịch Ân, chẳng lẽ đúng như Mã Cơ nói, là vì yêu sao? Nàng yêu Tịch Ân sao?


Về Đầu Trang Go down
mth1291
Nguyên Soái
Nguyên Soái
mth1291


Nam
Tổng số bài gửi : 6881
Age : 32
Thần Bí Cóc : thần chết
Registration date : 28/07/2011

Ma nữ tình thù(sắc hiệp) - Page 3 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Ma nữ tình thù(sắc hiệp)   Ma nữ tình thù(sắc hiệp) - Page 3 Icon_minipostedWed Oct 19, 2011 10:25 am

Chương 53.
Edit: Huongntd
Nguồn: VFICLAND.INFO


Nội dung thu gọn


Không phải như vậy, tiếp tục suy nghĩ nữa sẽ chỉ thấy buồn phiền thôi, nàng là tà ma nữ Lộ tà ác cơ mà! Từ trước đến nay chỉ có nàng khiến người khác thương tâm, không ai có thể khiến nàng thương tâm? ! Truyện "Ma Nữ Tình Thù " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Cho nên nàng không thương Tịch Ân! Nàng không thương hắn! Một chút cũng không có!

Tịch Ân không có nhìn nàng, nhưng những lời Mã Cơ nói, khiến cả hai trái tim đều bị vạch trần ở trước mặt mọi người.

Chàng… Không hề động tâm! Tuyệt đối không hề động tâm, đương nhiên chàng cũng không cảm thấy vui vẻ khi nghe thấy tin Lộ yêu thương mình, chàng không có!

“Hừ! Ta sớm nên phát hiện chuyện này từ lúc ngươi ra vẻ nịnh bợ A Liệt, ta nhưng chỉ lo coi chừng ngươi, hoàn toàn quên mất việc làm sáng tỏ điểm đáng ngờ này.” Theo Lộ lâu như vậy, sao không biết từ trước đến nay nàng đối xử với người khác đều vô tâm, đã như vậy, sao lại vì A Liệt chuẩn bị rượu hồi hương cam lộ, hóa ra đó là rượu độc!

“Mã Cơ, buông, ngươi làm đau ta.” Lộ thản nhiên nói, nàng dường như không đếm xỉa đến những gì Mã Cơ nói, để nàng ta độc thoại nói ra tâm tình của bản thân.

“Được, ta cũng không nỡ để ngươi thống khổ.” Mã Cơ cười buông lỏng kiềm chế đối với nàng.

“Vì sao ngươi không có việc gì?Không phải ngươi mỗi ngày đều cùng A Liệt uống rượu hương hồi cam lộ sao?” Nàng nghi ngờ Lộ đã uống giải dược từ trước.

Nàng cũng uống rượu độc ư? ! Tịch Ân khiếp sợ nhìn con người mà bề ngoài lúc nào cũng như không có chuyện gì xảy ra kia, lo lắng muốn từ trên thân thể của nàng nhìn ra chút manh mối, nhìn xem nàng có khó chịu hay không thoải mái không.


“Dĩ nhiên trước đó ta đã uống giải dược.” Đúng như Mã Cơ dự đoán, Lộ thản nhiên trả lời cũng không cảm thấy trước đó uống giải dược thì có gì không bình thường.

“Ta cũng đoán như vậy.” Mã Cơ nở nụ cười khanh khách, nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt Tịch Ân đầu tiên là khẩn trương sau đó lại thả lỏng, khuôn mặt của nàng nổi lên tức giận một lần nữa,


“Tiểu thư, ngươi phải biết? Ta không cho phép ngươi yêu thương người khác mà không phải là ta, dù sao ta sẽ luôn yêu ngươi như vậy, vì ngươi, ta có thể hi sinh tính mệnh. Thế nhưng hắn thì sao? Hắn vĩnh viễn sẽ không đáp lại tình cảm của ngươi, bởi vì hắn hoàn toàn không dám thừa nhận, hắn là một người nhát gan.” Nàng chỉ vào Tịch Ân.

“Không cần nói nữa.” Lộ mở nửa mí mắt, không muốn tiếp tục nghe nữa. Hai tay nàng nắm chặt bên người, cho dù Mã Cơ có thật hay không, người bị thương tổn lớn nhất sẽ là Tịch Ân, nàng không muốn… Không muốn hắn vì nàng mà bị thương tổn, không cần nói ra tình cảm này, cứ để mọi chuyện là bí mật đi.

“Không! Ta càng muốn nói, ta hận Tịch Ân! Ta hận hắn! Hắn không nên cướp đi trái tim của ngươi, trái tim của ngươi là của ta, là của ta!” Mã Cơ không giải tỏa đi được bất mãn tràn đầy ở trong lòng, phẫn hận kêu gào.

Cướp đi trái tim của nàng ư? Chàng thực sự đã cướp đi trái tim của nàng sao? Tịch Ân tự hỏi.

“Mã Cơ!” Lộ khẽ quát tên của nàng, không muốn nghe Mã Cơ nói nàng yêu Tịch Ân còn hắn không yêu nàng.

“Tiểu thư, ta yêu ngươi! Ta vô cùng, vô cùng yêu ngươi, ngươi biết không?” Mã Cơ chăm chú nhìn Lộ.

Lộ không có cách nào trả lời, chỉ có thể nghe thấy tiếng tim đập mạnh và loạn nhịp, quay đầu nhìn Mã Cơ, Mã Cơ bỗng nhiên cười một lần nữa, nghiêng người liếm vết máu trên đầu Lộ.

Một lúc sau, Mã Cơ ngẩng đầu, cười vui sướng.

Động tác quái dị vủa nàng khiến mọi người lác mắt, mọi người rùng mình một cái, đều hiểu sẽ sắp có chuyện gì xảy ra.


“Cẩn thận một chút, ta sợ nàng sẽ làm việc bất lợi cho ngươi.” Mại Nhĩ đến bên người Tịch Ân nhắc nhở, trong mắt Mã Cơ có rất nhiều oán hận, hơn nữa đều là nhằm vào Tịch Ân, nàng ta sẽ không ra tay với Lộ, thế nhưng khả năng ra tay với Tịch Ân là rất cao, dù sao Tịch Ân cũng là tình địch của nàng.

“Ừ!” Tịch Ân hoàn toàn không đem lời của Mại Nhĩ để ở trong lòng, toàn bộ sự chú ý của chàng đều tập trung trên người Mã Cơ, khi Mã Cơ nghiêng người liếm vết máu trên trán Lộ, chàng không thể phủ nhận trong lòng nổi lên cảm giác không thoải mái trong lòng, hắn buồn bực gần như muốn xông lên phía trước, muốn lôi Mã Cơ lại, nhưng lý trí ngăn cản hành động của chàng, tránh cho chàng mắc thêm lỗi lầm một lần nữa. Truyện "Ma Nữ Tình Thù " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

“Ta sẽ giết hắn! Chỉ có giết hắn, ngươi mới có thể giao trái tim cho ta.”Mắt Mã Cơ lộ ra vẻ hung ác.

“Không! Mã Cơ.” Lộ nắm tay nàng, thốt lên lời ngăn cản.

Mọi người nghe được lời của nàng, vội vàng chắn ở trước người Tịch Ân, không cho Mã Cơ có cơ hội làm tổn thương Tịch Ân.

“Ngày nào hắn còn chưa chết, thì ngày đó ta sẽ không yên tâm.” Mã Cơ cố sức đẩy tay Lộ ra, trong miệng thì thào nhớ kỹ tà ma pháp cao thâm nhất, ma pháp hắc ám nhất.


Về Đầu Trang Go down
mth1291
Nguyên Soái
Nguyên Soái
mth1291


Nam
Tổng số bài gửi : 6881
Age : 32
Thần Bí Cóc : thần chết
Registration date : 28/07/2011

Ma nữ tình thù(sắc hiệp) - Page 3 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Ma nữ tình thù(sắc hiệp)   Ma nữ tình thù(sắc hiệp) - Page 3 Icon_minipostedWed Oct 19, 2011 10:26 am

Chương 54.
Edit: Huongntd
Nguồn: VFICLAND.INFO


Nội dung thu gọn


Tuy rằng tà ma pháp của nàng sớm đã bị giải trừ, nhưng nàng vẫn nhớ Hắc Đế Hà từng nói qua, yêu càng sâu hận sẽ càng thâm, dựa vào tình cảm của nàng đối với Lộ, khi chuyển thành hận, cũng đủ để nàng dùng đối phó với Tịch Ân, cho nên nàng lợi dụng máu chảy trên đầu Lộ truyền thù hận, cố ý ra tay lấy tính mạng Tịch Ân.

"Tà ma pháp! Là tà ma pháp!" Có người kinh hãi kêu to.

"Ngăn nàng ta lại! Ngăn lại nhanh lên!" Tịch Ân là tư tế quan trọng nhất trong vương quốc, Đỗ Lỗ đại nhân sợ Tịch Ân bị thương tổn, lớn tiếng quát mọi người ngăn Mã Cơ lại.

Tầng tầng lớp lớp người che ở trước mặt Tịch Ân, thế nhưng Tịch Ân không hy vọng bọn họ hi sinh vô ích, chàng đẩy mọi người ra đến trước mặt Mã Cơ, dùng pháp thuật chống lại tà ma pháp của nàng.

“Ha ha! Vô dụng thôi, máu của tiểu thư từ lâu đã ở trong bụng ta, thì pháp thuật của ngươi có lợi hại, cũng không chống lại được."

Mã Cơ vừa lên tiếng vừa nở nụ cười.

Bàn tay tà ma pháp mạnh mẽ đánh về phía ngực Tịch Ân, đánh cho chàng miệng phun máu tươi.

"Tịch Ân!" Mại Nhĩ thấy thế hô to.

“Dừng tay! Mã cơ!" Lộ nhảy lên ôm lấy thắt lưng Mã Cơ, không cho nàng tiếp tục có cơ hội tổn thương Tịch Ân.

"Tiểu thư, ngươi mau buông, ta rất nhanh sẽ giết chết hắn. Mã cơ khẽ buông tay Lộ ra, trong mắt toàn là sát khí không muốn dừng lại. Truyện "Ma Nữ Tình Thù " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

"Mại Nhĩ, ngươi nhanh chóng lui lại," Tịch ân đẩy tay Mại Nhĩ ra, không muốn để người bằng hữu vô tội bị liên lụy,

"Không được! Ta sẽ không để nàng có cơ hội làm tổn thương ngươi." Lúc này, Mại Nhĩ sao có thể bỏ lại bằng hữu tốt chứ, hắn đứng ở trước mặt Tịch Ân, dự định thay hắn ngăn cản đợt công kích tiếp theo.

"Mã Cơ, không được! Không được!" Lộ bi thương nhìn Mã Cơ, liều mình muốn ngăn cản.

"Ngươi là vì ai mà bi thương? Là vì hắn sao? Vậy hắn càng đáng chết hơn! Ta muốn ngươi lộ ra vẻ tà ác với những người khác, ngươi không được vì hắn mà bi thương," Mã cơ lắc đầu, vô cùng khổ sở nhìn Lộ.

Nàng dùng hết sức lực của mình để làm Lộ lộ ra vẻ mặt vui sướng hoặc bi thương, Tịch Ân không thể thay thế vị trí của nàng, hắn không được!

Lộ xinh đẹp của nàng cuối cùng cũng như nàng mong muốn ôm lấy thắt lưng của nàng, đáng tiếc trong đôi mắt đen ấy lại vì nam nhân khác mà sinh bi thương, đó là vẻ mặt nàng không muốn thấy nhất, thế những lại bị hấp dẫn sâu sắc, nàng khẽ nâng lên khuôn mặt Lộ lên, yêu thương hôn lên đôi môi của nàng, cảm nhận vị ngọt, hương thơm của nàng. Truyện "Ma Nữ Tình Thù " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

"Dừng tay!" Hô to dừng tay không phải ai khác, chính là Tịch Ân. Hắn nhìn không được! Mã cơ sao có thể hôn Lộ? !

Sao nàng dám như thế? ! Trái tim sục sôi của chàng âm thầm cho rằng Lộ là của chàng, chàng không để cho người khác cướp đi.

"Tịch Ân?" Mại Nhĩ che trước ngực Tịch Ân, Tịch Ân không nên ra can thiệp, hắn mở miệng, vừa lúc nhìn đối phương bằng con mắt hận thù.

"Xuống địa ngục đi!" Mã cơ lạnh lùng cười, sử dụng công kích trí mạng, Mại Nhĩ muốn che ở trước người Tịch Ân cũng được, nàng có thể giải quyết một thể.

Tịch Ân thấy khí thế Mã cơ rào rạt, trong lòng biết trốn không được, vội vã đẩy Mại Nhĩ ra dùng pháp thuật bảo vệ mọi người, mang bọn họ ra xa chỗ chàng, để tránh khỏi bị vạ lây.

"Không —" đột nhiên, một tiếng thét chói tai vang lên, là tiếng kêu sợ hãi của Mã cơ.

Mã Cơ cùng Tịch Ân trơ mắt nhìn Lộ nhảy ra, ngăn cản hai người, liều mạng che chở Tịch Ân, ngăn cản tà ma pháp của Mã Cơ. Đã là máu của nàng dẫn tà ma pháp ra, nàng nhất định có năng lực thu hồi vào trong cơ thể, không cho Tịch Ân một chút thương tổn nào.

Sự tấn công điên cuồng khiến Lộ từ từ ngã xuống mặt đất, không có tiếng thét chói tai, không có tiếng kêu đau nhức, giống như con bướm mất cánh, chỉ có thể rơi xuống đất.

Tịch Ân ngừng thở trong chốc lát, tim cũng ngừng đập, máu đông lại thành băng, mặt chàng không thay đổi nhìn Lộ ngã vào bên chân, hai mắt đóng chặt dường như không có cách nào mở ra giễu cợt chàng như trước nữa.

Toàn thân chàng không ngừng run rẩy, không thể làm gì, cũng không có cách nào thốt ra lời.

"A... Tại sao có thể như vậy? ! Sao lại..." Mã Cơ thống khổ kêu to, nàng run rẩy nhìn tay mình, chính nàng giết chết Lộ thân yêu, người là nàng giết! Nàng đã vô tình giết chết người nàng yêu nhất, ai tới nói cho nàng biết, nàng đã làm cái gì?

Vì sao Lộ phải giúp chàng đỡ một đòn trí mạng?

Chẳng lẽ là bởi vì nàng thương chàng sao? Không!

Nếu là như thế, chàng thà để nàng hận chàng cũng không muốn nàng thương chàng! Nàng biết rõ chàng không thể đáp lại tình cảm của nàng, Vì sao còn muốn làm như vậy? Vì sao? ! Truyện "Ma Nữ Tình Thù " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

"Là lỗi của ngươi ! Tất cả đều tại ngươi! Ngươi không nên để nàng yêu thương ngươi! Nếu không ngày hôm nay nàng sẽ không phải chết, nàng là bị ngươi hại chết!" Mã Cơ oán hận lên án, trong mắt ngưng tụ càng nhiều thù hận.

Tịch Ân trầm mặc chịu tố cáo của nàng, Đúng vậy! Lộ là hắn hại chết, suy đến cùng, hắn mới là hung thủ.

"Ngươi hoàn toàn không thương nàng! Ngay cả nàng đã chết, ngươi cũng có thể mặt không chút thay đổi nhìn nàng, ngươi đúng là người máu lạnh, sao nàng lại yêu thương ngươi như vậy? Trên thế gian này ta mới là người yêu nàng nhất, chỉ có ta mới có thể vì nàng mà bi thương!"

Tịch Ân mặt vẫn không thay đổi nhận lấy lời chửi bới của Mã Cơ, nàng khóc đến nỗi nước mắt nước mũi rơi đầy, không có cách nào ngăn lại.

Đúng vậy, Tịch Ân không có chảy một giọt nước mắt nào, vẻ mặt của chàng thậm chí không có thay đổi gì, ngay cả nhếch mi hay là tỏ vẻ thông cảm cũng không có, chỉ là lạnh lùng nhìn chuyện xảy ra trước mắt, lạnh lùng nhìn người té trên mặt đất.

"Ngươi không thương nàng! Ngươi không thương nàng! Nàng không nên vì ngươi mà chết!" Mã cơ liên tục thét chói tai, chỉ trích Tịch Ân vô tình, đồng thời tự trách mình, là nàng lỡ tay đánh chết Lộ! Nếu luc đó nàng chịu ôm Lộ, hoàn toàn sẽ không xảy ra chuyện như vậy, Lộ sẽ vẫn đứng trước mặt nàng,

"Đúng vậy! Ta không thương nàng! Ta hoàn toàn không có yêu nàng. Tịch Ân lẩm bẩm, giọt nước lạnh lẽo như từ trên trời giáng xuống, chảy xuống khuôn mặt chàng.

"Đều là nàng tự mình đa tình, ai cần nàng giúp ta đỡ một đòn chứ? Là tự nàng nhiều chuyện! Ta không có yêu nàng! Nếu như nàng cho rằng làm như vậy sẽ khiến ta yêu thương nàng hay cảm kích nàng, thì nàng sai rồi! Sai vô cùng nghiêm trọng!" Nước mắt càng chảy càng nhiều, tại sao như vậy? Chàng không muốn tìm kiếm nguyên nhân.

Mã Cơ ngây ngốc nhìn hắn lẩm bẩm, hắn cũng khóc!

"Ôi! Ta là tư tế! Tư tế thì sao có tình cảm chứ? Tư tế thì sao có thể yêu một người chứ? Tư tế thì sao có thể yêu một người không chuyện ác nào không làm chứ?" Tịch Ân liên tục thì thào tự nói. Trong cơ thể có một luồng cảm xúc quấy nhiễu tâm của chàng, khiến cho chàng càng lúc càng khó chịu, như là bị hàng trăm hàng nghìn chiếc châm đâm vào, nhưng chàng không thể tìm ra cách để bản thân thấy thoải mái hơn. Châm đâm vào trong cơ thể tác quai tác quái, theo máu chảy tới toàn thân chàng, không ngừng đau đớn, đau đớn này từ bốn phương tám hướng đến, suýt nữa khiến cho chàng trở nên điên cuồng.


Về Đầu Trang Go down
mth1291
Nguyên Soái
Nguyên Soái
mth1291


Nam
Tổng số bài gửi : 6881
Age : 32
Thần Bí Cóc : thần chết
Registration date : 28/07/2011

Ma nữ tình thù(sắc hiệp) - Page 3 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Ma nữ tình thù(sắc hiệp)   Ma nữ tình thù(sắc hiệp) - Page 3 Icon_minipostedWed Oct 19, 2011 10:26 am

Chương 55.
Edit: Huongntd
Nguồn: VFICLAND.INFO


Nội dung thu gọn


Quá nhiều đau đớn cùng buồn bực trong lòng đả thương tâm hồn giấu kín đã lâu, bức xúc trong cơ thể tăng lên ngùn ngụt. Truyện "Ma Nữ Tình Thù " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
“A ──” bỗng nhiên, hét lên tiếng điên cuồng xé tim rách phổi từ lồng ngực Tịch Ân, cuối cùng hắn cũng suy sụp hoàn toàn.

Chàng mất đi vẻ trầm tĩnh thường ngày, sức lực cả người đều dồn để kêu gào đau thương, mái tóc dài vì tâm tình chàng kích động mà bay lượn lung tung.

Sắc mặt Mã Cơ trắng bệch trừng mắt nhìn Tịch Ân phát cuồng, nhưng nàng biết rằng tư tế Tịch Ân không nên như vậy, không phù hợp với đức hạnh điên cuồng của hắn, hắn hẳn là phải khiêm tốn nhún nhường, lễ phép , không động dục mới đúng, Lộ chết khơi dậy sự điên cuồng đã ngủ sâu trong người hắn chăng? Lẽ nào đây mới là diện mạo chân thật nhất của hắn, trước đây hắn chỉ kiềm chế dưới khuôn mặt tư tế sao?

“Nàng không có chết! Tà ma nữ Lộ xưa nay làm nhiều việc ác sao lại chết đơn giản như vậy.” Trong nháy mắt, sắc mặt Tịch Ân u ám, trong đôi mắt bạc lạnh lẽo làm người ta khiếp sợ.

“Nàng đã chết! Thực sự đã chết trước mắt ta và ngươi, tất cả đều là sai lầm của ngươi! Do một tay ngươi tạo nên.” Nhớ lại nguyên nhân Lộ chết, khiến Mã Cơ lại nổi lên sát ý, nàng muốn giết Tịch Ân để báo thù cho Lộ!

“Nàng không có chết!” Lúc này giọng nói Tịch Ân đã tự tin hơn một chút, chàng không muốn tin Lộ đã chết, trong lòng chàng, Lộ không thể chết dễ dàng như vậy, có thể trong nháy mắt, nàng sẽ đứng lên rồi cười, cười nhạo dáng vẻ khiếp sợ của bọn họ.

“Nàng đã chết! Đã chết!” Mã Cơ thì thào tự nói, bàn tay ngưng tụ tà ma pháp, ánh mắt không có ý tốt nhìn chằm chằm vào dáng vẻ thất thần của Tịch Ân.


Chỉ có giết hắn, mới báo thù được cho Lộ! A a a! Nàng muốn giết hắn! Sau đó nàng sẽ theo sát bước chân của Lộ, đuổi tới địa phủ, không để Lộ có cơ hội rời khỏi ánh mắt của nàng. Về phần linh hồn Tịch Ân, đương nhiên không cùng một chỗ với các nàng, linh hồn sẽ lên trời chứ không xuống địa phụ.

Ha ha! Cuối cùng nàng cũng tìm được cách chặt bỏ nút thắt vô hình giữa Tịch Ân và Lộ.

Bàn tay ngưng tụ hắc khí càng lúc càng nặng, Mã Cơ tập trung toàn bộ sức lực cả người trên bàn tay, có ý định sống chết với chàng.

“Chịu chết đi!” Nàng hét lớn một tiếng, bàn tay cuộn trào mãnh liệt hắc khí thẳng hướng Tịch Ân đánh tới.

Vào lúc Mã Cơ công kích, Tịch Ân bỗng nhiên đánh trả, cũng sử dụng toàn bộ sức lực chống lại, Lộ chết khiến trong cơ thể chàng dàng lên tầng tầng lớp lớp sức mạnh, cấp thiết đòi hỏi bùng nổ, chàng không thể yếu đuối chịu chết, không thể giữ nguyên tắc tay không dính máu, cả người chàng bùng nổ! Truyện "Ma Nữ Tình Thù " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Chàng thừa nhận, Lộ chết trách nhiệm lớn nhất thuộc về chàng, nhưng Mã Cơ cũng không phải không liên quan, dù sao Lộ chết cũng là dưới sự công kích của Mã Cơ, chàng muốn giết Mã Cơ! Mà quyết tâm muốn giết Mã Cơ so với lúc trước muốn giết Lộ thì lớn hơn nhiều lắm.

Trái tim cố chấp cuối cùng cũng chịu thừa nhận Lộ đã chết!

Cái chết của nàng làm tan vỡ lý trí của chàng, chàng không còn là tư tế ngày hôm qua nữa, chẳng qua chỉ là một người bình thường, một nam nhân mất đi nương tử mà thương tâm thôi.

Bị Tịch Ân phản kích toàn lực, Mã Cơ đau đớn kêu một tiếng, cả người bay ra phía sau, hắc khí trong tay tràn ra bốn phía, làm hỏng tòa nhà kiên cố. Truyện "Ma Nữ Tình Thù " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Mã Cơ ôm ngực, khóe miệng nhổ ra máu tươi, nàng thở hổn hển, khuôn mặt dữ tợn trừng mắt Tịch Ân. Nàng không nghĩ tới năng lực của hắn cao cường như vậy, có thể chống lại tà ma pháp nàng đặt cược cả tính mạng, chẳng trách Lộ thua nhiều lần dưới tay hắn!

“Ta sẽ không đem tiểu thư cho ngươi! Ha hả!” Nàng cười chói tai.

Tịch Ân trừng mắt nàng, yên lặng đợi kết quả, tuyệt đối không cho phép nàng làm điều gì qua mắt chàng.

“Ta chết rồi, linh hồn sẽ đến một chỗ với tiểu thư, còn ngươi thì sao? Ngươi thắng ta, đáng tiếc là ngươi cô độc sống một mình, suốt ngày ở trong thần điện đối mặt với đệ tử không thú vị. Ha ha ha! Tư tế vĩ đại và cao thượng ơi! Chúc mừng ngươi.”

Mã Cơ hưng phấn mà cười lớn, sức lực trong cơ thể từ từ mất đi.

Lời của nàng không hề nghi ngờ làm kích thích lửa giận của Tịch Ân, hai tay chàng nắm chặt, dường như suy nghĩ xem có cho Mã Cơ một đòn trí mạng hay không.

“Nàng vĩnh viễn cũng không thuộc về ngươi! Mà ngươi cũng vĩnh viễn không thuộc về nàng, hai người các ngươi thuộc về hai thế giới khác nhau, thì sao có thể yêu thích lẫn nhau, cho dù thích đối phương, mọi người cũng không cho phép các ngươi ở cùng một chỗ, ngươi an phận tiếp tục làm tư tế của ngươi đi!” Mã Cơ cố tình châm biếm hắn.

“Ngươi nói không sai, đáng tiếc ta không muốn tiếp tục sống mà chịu đựng ánh mắt mọi người.” Đến lúc phải thay đổi rồi, chàng rất mệt mỏi, không muốn gượng ép bản thân, muốn sống thực với mình.

Sư phụ nói không sai, nếu chàng dính vào dục vọng, suốt đời sẽ thoát không ra, cho đến hôm nay, chàng mới bằng lòng chấp nhận lời sư phụ nói.

“Có ý gì?” Theo lý thuyết, sau khi Tịch Ân nghe xong lời của nàng, hẳn là sẽ tức giận rồi tập trung sức lực công kích nàng mới đúng, vì sao điều hắn nói ra khiến nàng không cách nào giải thích nổi? Mã Cơ bất an nghĩ.

“Ý tứ rất đơn giản ta muốn sống thật với bản thân .” Tịch Ân yên lặng nhìn nàng, trong lòng tràn đầy căm hận.

Mã Cơ rất yêu Lộ! Yêu thương đến nỗi chàng cũng thấy xúc động, tình cảm chàng dành cho Lộ có sâu sắc được như vậy không? Chàng cũng không biết, chỉ biết lúc Lộ chết chàng không có cách nào chịu đựng được, sự đau đơn này sẽ làm chàng xúc động mà phá hủy mọi thứ.

“Sống thực với ngươi? Ngươi có thể sao?” Mã Cơ không tin hừ lạnh một tiếng, không để bản thân bị ảnh hưởng bởi lời hắn nói, cho dù hắn có đồng ý thừa nhận tình cảm với Lộ hay không đều không liên quan tới nàng, huống hồ bây giờ hắn thừa nhân thì đã quá muộn, Lộ không có khả năng nghe thấy được!

“Có thể hay không, ta nghĩ ngươi đã nhìn thấy rồi.” Tịch Ân thản nhiên nói, khóe miệng nhếch lên nụ cười tàn khốc.


Về Đầu Trang Go down
mth1291
Nguyên Soái
Nguyên Soái
mth1291


Nam
Tổng số bài gửi : 6881
Age : 32
Thần Bí Cóc : thần chết
Registration date : 28/07/2011

Ma nữ tình thù(sắc hiệp) - Page 3 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Ma nữ tình thù(sắc hiệp)   Ma nữ tình thù(sắc hiệp) - Page 3 Icon_minipostedWed Oct 19, 2011 10:26 am

Chương 56.
Edit: Huongntd
Nguồn: VFICLAND.INFO


Nội dung thu gọn


Chàng đã mở nội tâm, thì sẽ không có cách nào khép lại, ngay cả khuôn mặt không nên tỏ vẻ hung ác cũng đã có rồi, chàng cũng không trở về được nữa! Không thể quay về như trước kia vô tình vô tâm. Truyện "Ma Nữ Tình Thù " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
“Vì sao?” Mã Cơ vẫn như cũ không giải thích được, không chờ nàng kịp tiêu hóa, lý giải lời chàng nói, nàng chỉ trừng lớn mắt kinh hãi nhìn chàng.

Phanh! Một luồng sáng từ người Tịch Ân đánh trúng ngực, Mã Cơ đau đến mức kêu to, ngay cả năng lực phản kháng cũng không có.

“Ta sẽ cứu sống Lộ, dùng hết sức lực cả đời ta cũng sẽ cứu sống nàng” Lúc đánh trúng Mã Cơ, Tịch Ân nói cho nàng biết suy nghĩ của chàng, nếu chàng dùng biện pháp cuối cùng thì tử thần cũng không thể mang Lộ đi.

Mã Cơ nghe xong quyết tâm của chàng, mở miệng muốn nói, nhưng không kịp, cái chết đã chào đón nàng, nàng chỉ có thể chịu đựng tổn thương và cô đơn khi rời xa trần thế.

Bị Tịch Ân đưa cho binh sĩ Á La Tư và Mại Nhĩ, lúc đó Mã Cơ đã chết, có thể nói tình hình lúc đó rất dữ dội, mọi người không khỏi rùng mình một cái. Đồng thời bọn họ cũng phát hiện tà ma nữ Lộ đã chết, thấy nàng vừa chết, trong lòng của mọi người không hẹn mà cùng thở phào nhẹ nhõm, ít nhất sau này nàng cũng tư tế sẽ không dây dưa mãi.

“Tịch Ân, ngươi không sao chứ?” Mại Nhĩ không rảnh để ý tới cái khác, trong lòng hắn tràn đầy quan tâm đối với sự an nguy của bằng hữu tốt.

Nhưng thấy Tịch Ân đứng đó cả người cứng ngắc, không có quay đầu lại nhìn về phía mọi người, hành vi chàng rất quái dị, khiến mọi người cho rằng chàng cũng bị trọng thương.

“Tịch Ân!” Mại Nhĩ vội vàng đi tới bên người Tịch Ân, nhìn nghiêng chàng, khuôn mặt vẫn bình tĩnh như trước, nhưng có vẻ hơi khác, hắn phát giác Tịch Ân không còn là Tịch Ân như trước, lúc này dường như chàng đã thay da đổi thịt.

“Ta không sao.” Tịch Ân ngồi xổm xuống, không để ý ánh mắt kinh ngạc của mọi người, ôm lấy Lộ.

“Tư tế?” Đỗ Lỗ đại nhân không dám tin tưởng kêu lên. Tà ma nữ Lộ đã chết, Tịch Ân không nên có dính dáng gì tới nàng, chuyện lúc trước của bọn họ mọi người được nghe có thể quên đi, thế nhưng… Thế nhưng bây giờ Tịch Ân lại cướp Lộ, dường như có ý với nàng, điều này sao có thể chứ? Tịch Ân là tư tế mà người người khâm phục! Truyện "Ma Nữ Tình Thù " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Tịch Ân vẫn như trước không để ý đến bất kỳ kẻ nào, đôi mắt bạc chăm chú nhìn trên người nữ tử trong ngực mình.

“Tịch Ân, buông nàng ra, nàng đã chết rồi.” Thay bằng hữu tốt suy nghĩ, Mại Nhĩ phải yêu cầu Tịch Ân duy trì lý trí.

“Nàng không chết! Nàng sẽ không chết, chỉ cần ta còn một hơi thở, ta sẽ không để nàng chết.” Tịch Ân lắc đầu, chối bỏ cách nói của Mại Nhĩ.

“Tịch Ân, ngươi có biết ngươi đang nói cái gì không?” Mại Nhĩ thở dài một hơi, lúc này mới hiểu được dáng vẻ bị dính vào tình cảm của Tịch Ân, hắn hoàn toàn không nghe người bên ngoài nói.

“Ta biết! Lần đầu tiên, ta đối mặt với nhu cầu thực sự của bản thân mình; bây giờ, ta mới dám nói ra suy nghĩ thực sự của bản thân.” Tịch Ân khẽ đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt còn ấm của Lộ, mịm màng và xinh đẹp.

“Tịch Ân, lẽ nào ngươi muốn dùng hết sức lực để cứu nàng?” Mại Nhĩ thấy đầu rất đau, Tịch Ân ai không yêu, mà cứ khăng khăng yêu tà ma nữ Lộ. Truyện "Ma Nữ Tình Thù " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

“Đúng vậy, nàng có thể vì ta mà chết, vì sao ta không thể đem hết toàn lực cứu nàng chứ? Dù là dùng cả tính mạng của ta, ta cũng phải cứu sống nàng.” Biết rõ mọi người sẽ không chấp nhận tình cảm này, Tịch Ân thẳng thắn nói ra suy nghĩ của mình.

“Tịch Ân, ngươi đã quên địa vị và chức trách của ngươi rồi sao?” Làm bất cứ điều gì, cũng không hi vọng bằng hữu tốt hi sinh không cần thiết, Mại Nhĩ chỉ có thể lấy trách nhiệm ra áp chế chàng.

“Ta không quên! Chỉ là bây giờ ta không thích hợp làm tư tế nữa, ta nghĩ ngươi hẳn là rất rõ ràng.” Có dục vọng rồi, chàng sao có thể trở lại là vị tư tế vô cầu, không ham muốn gì nữa chứ.

“Ngươi không phải là muốn nói cho ta biết, ngươi không định trở lại thần điện chứ?” Mại Nhĩ thấy vô cùng mệt mỏi.

Theo câu hỏi của Mại Nhĩ, mỗi người đều ngưng thở mím môi chờ đáp án của Tịch Ân, mong muốn đáp án của chàng sẽ không khiến mọi người thất vọng.


Về Đầu Trang Go down
mth1291
Nguyên Soái
Nguyên Soái
mth1291


Nam
Tổng số bài gửi : 6881
Age : 32
Thần Bí Cóc : thần chết
Registration date : 28/07/2011

Ma nữ tình thù(sắc hiệp) - Page 3 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Ma nữ tình thù(sắc hiệp)   Ma nữ tình thù(sắc hiệp) - Page 3 Icon_minipostedWed Oct 19, 2011 10:27 am

Chương 57.
Edit: Huongntd
Nguồn: VFICLAND.INFO


Nội dung thu gọn


“Đúng vậy!” Bốn phía đang yên lặng, câu trả lời của Tịch Ân như tiếng rống của con sư tử đánh vào tâm mọi người. Truyện "Ma Nữ Tình Thù " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
“Đáng giá sao? Nàng đáng giá để ngươi buông tha tất cả sao?” Mại Nhĩ không tìm được lời nào khuyên hắn hồi tâm chuyển ý, sự cố chấp của Tịch Ân cũng không kém bất kỳ ai.

“Đáng giá, ta chỉ quan tâm xem có thể cứu sống nàng hay không mà thôi, tất cả những thứ còn lại, đối với ta đều không có ý nghĩa.” Chàng thầm nghĩ hãy để bản thân ích kỷ sống một lần đi, chàng đã vì quốc gia, vì dân chúng nỗ lực rất nhiều rồi, sau này cũng sẽ không xảy ra chiến sự nữa, bây giờ là thời gian chàng lui về thôi.

“Những thứ còn lại, với ngươi đều vô ý nghĩa sao? ! Lẽ nào ta và Á Khắc Tư cũng vậy sao? Còn đệ tử đắc ý nhất của ngươi Khinh Hồng, hắn còn chưa học được hết pháp thuật của ngươi.” Mại Nhĩ phẫn nộ nhếch mi nói, không muốn tin tình hữu nghị của hắn cũng bị Tịch Ân đặt ngoài.

“Vương và ngươi đau buồn nhiều rồi, ta không muốn tiếp tục gây phiền phức cho ngươi nữa, không nên xuất hiện ở vương quốc Á La Tư, không bao giờ xuất hiện nữa cũng tốt.” Hắn biết Lộ rất chấn động với toàn dân Á La Tư, không ai chấp nhận nàng! Không bằng cùng nàng rời đi, để tránh mang lại phiền phức cho các bằng hữu. Truyện "Ma Nữ Tình Thù " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Về phần Khinh Hồng, chàng tuyệt đối có lòng tin, hài tử này sẽ không làm chàng thất vọng, tương lai hắn nhất định sẽ tiếp nhận được vị trí của chàng, vì Á La Tư phụng sự, làm một tư tế tốt.

“Xem ra ngươi không có cách nào buông tha nàng, ta cũng không cách nào thuyết phục ngươi trở lại như xưa.” Mại Nhĩ thở dài một hơi.

Tịch Ân nói xong không sai, Lộ xuất hiện sẽ khiến mọi người hoảng sợ, sau này nếu có chuyện gì xảy ra, cho dù không phải là nàng làm, mọi người cũng sẽ hướng ánh mắt về nàng, mà Tịch Ân muốn bảo vệ nàng, sẽ không để bằng hữu tốt dính vào phiền phức.

“Đúng vậy, ta phải rời đi.” Rời đi là chuyện vô cùng thương tâm, nhưng vì Lộ, chàng nguyện ý bỏ qua tất cả.

Mại Nhĩ không có lời nào để nói, yên lặng nhìn chàng, dường như muốn nhớ kỹ khuôn mặt đầy tình cảm của chàng.

“Tước gia…” Đỗ Lỗ đại nhân luyến tiếc nhìn Tịch Ân rời đi, muốn Mại Nhĩ có thể nói gì đó phục Tịch Ân, bằng không dùng cách trói vào cũng được, chỉ cần có thể giữ được Tịch Ân là tốt rồi, hắn không quan tâm là phải dùng biện pháp gì.

“Mại Nhĩ, xin hãy thay ta hướng Vương nói tiếng xin lỗi nhé.” Đối mặt với bằng hữu, Tịch Ân áy náy không nói nên lời.

“Ngươi không định trực tiếp nói với hắn sao?”

“Không được.” Tịch Ân cười lắc đầu, đây là con đường chàng chọn, chàng tuyệt đối không hối hận. Ôm chặt người trong lòng, chàng kiên quyết cất bước đi.

“Ngươi ngay cả lời hẹn gặp lại cũng không nói sao?” Mại Nhĩ vội vàng gọi Tịch Ân đang cất bước rời đi.

“Chúng ta có lẽ không nên gặp lại sẽ tốt hơn.” Gặp lại chi bằng không gặp, lúc đó đã trở nên xa lạ rồi.

“Tịch Ân!” Mại Nhĩ vẫn có ý định giữ chàng lại, hắn định dùng bạo lực cưỡng chế Tịch Ân ở lại, cho dù không quang minh chính đại. Truyện "Ma Nữ Tình Thù " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Thế nhưng tình cảm vĩ đại của Tịch Ân ngăn hắn lại, hắn không thể làm Tịch Ân thương tâm, hắn cũng từng nếm qua mùi vị như vậy, cho nên để thành toàn cho Tịch Ân, hắn cố gắng kiềm chế.

“Mại Nhĩ, xin lỗi.” Một câu xin lỗi từ xa truyền tới, ly biệt mang theo vẻ u sầu, trong lòng Mại Nhĩ chấn động và chua xót.

“Tước gia, chúng ta đuổi theo tư tế đưa hắn trở về! Hắn sẽ hiểu, hắn sẽ bỏ qua tà ma nữ Lộ.” Đỗ Lỗ đại nhân vội vàng đưa ra tuyên bố.

“Để hắn đi thôi!” Vì bản thân là một nam nhân không giữ được hạnh phúc của mình, mà bằng hữu đã có dũng khí đuổi theo hạnh phúc, hắn sao có thể phá hỏng chứ.

“Thế nhưng… Nếu như vậy chúng ta sẽ không có tư tế!” Đỗ Lỗ đại nhân vẫn chưa từ bỏ ý định.

Mại Nhĩ quay đầu nhìn về phía Đỗ Lỗ đại nhân, nhìn nhìn lại bọn lính xung quanh, kiềm chế buồn bã, tuyên bố nói:

“Lúc tư tế Tịch Ân của vương quốc Á La Tư cùng tà ma nữ Lộ giao đấu, đã đồng quy vu tận (cùng đến chỗ chết), không còn xương cốt.”

Tuyên bố hùng hồn của hắn, giọng nói thuần phát đi vào lòng người, tuy mọi người không ủng hộ tư tế đi cùng tà ma nữ Lộ nhưng cũng không còn cách nào khác.

Mỗi người đều nhất trí gật đầu, đồng ý theo cách giải quyết của Mại Nhĩ.

Mà tâm tình Đỗ Lỗ đại nhân lại vô cùng kém, trong lòng kêu to không đáng. Hắn thế nào cũng không tin tư tế Tịch Ân ở cùng một chỗ với tà ma nữ Lộ có thể có hạnh phúc, cùng cái loại nữ nhân tà ác ấy một chỗ, sao có thể nói là hạnh phúc chứ? Hơn nữa điều kiện trước mắt là phải cứu sống nàng!

Ôi! Hắn vì quyết định sai lầm của Tịch Ân mà cảm thấy vô cùng khó chịu, âm thầm kỳ vọng có một ngày Tịch Ân có thể quay đầu lại.


Về Đầu Trang Go down
mth1291
Nguyên Soái
Nguyên Soái
mth1291


Nam
Tổng số bài gửi : 6881
Age : 32
Thần Bí Cóc : thần chết
Registration date : 28/07/2011

Ma nữ tình thù(sắc hiệp) - Page 3 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Ma nữ tình thù(sắc hiệp)   Ma nữ tình thù(sắc hiệp) - Page 3 Icon_minipostedWed Oct 19, 2011 10:27 am

Chương 58.
Edit: Huongntd
Nguồn: VFICLAND.INFO


Nội dung thu gọn


Từ khi Tịch Ân mang Lộ đi ẩn cư ở núi rừng cũng đã mấy tháng rồi, trong thời gian đó, Tịch Ân ngoài trừ không ngừng dùng phép thuật cứu Lộ, thì không hề có tiếp xúc gì với bên ngoài.
Hầu hết phép thuật trên người đã dùng để cứu Lộ, thế nhưng chàng không hối hận, vả lại sắc mặt của nàng ngày càng hồng hào, cơ hội tỉnh lại tăng lên rất nhiều, chỉ cần nàng có thể tỉnh lại, cho dù tổn hao hết năng lực chàng cũng không bận tâm.

Hôm nay, cũng như mọi ngày, ánh mắt Tịch Ân dịu dàng nhìn chăm chú vào thân hình Lộ đang nằm trên giường, muốn giải trừ hàn khí trong người nàng, chàng có dự cảm rằng, sẽ nhanh chóng thành công. Bây giờ nhiệt độ cơ thể nàng đã trở về bình thường, nhịp tim cũng ổn định, chỉ thiếu mỗi việc chưa tỉnh lại.

Mấy ngày liên tục cố gắng đã khiến hàn khí trong người Lộ bay hết, Tịch Ân thở phào nhẹ nhõm tạm thời nghỉ ngơi, ngồi bên cạnh người Lộ.

Hàn khí đã bức lui, nàng hẳn là nên tỉnh lại mới đúng! Nếu nàng không tỉnh, chàng thực sự không biết còn cách nào có thể cứu nàng nữa.

Dường như cảm nhận được chàng đang chờ đợi mình, người trên giường khó chịu mà lắc lắc cái đầu, đôi môi đỏ bật ra những tiếng rên rỉ nho nhỏ, ngón tay cũng khẽ giật mình.

Phát hiện nàng có dấu hiệu tỉnh lại, Tịch Ân vui mừng nhìn nàng, thấy cặp mắt đóng chặt nhiều tháng qua đã động đậy, nhưng đôi mắt đen kia vẫn trốn tránh không nhìn chàng, dường như không biết chàng chàng sẽ ở đấy.

“Nàng đã tỉnh! Cuối cùng cũng tỉnh.” Vừa thấy nàng tỉnh lại, Tịch Ân cuối cùng cũng buông được gánh nặng trong lòng, vui vẻ nở nụ cười.

“Ngươi…..” Nhiều tháng không mở miệng nói chuyện, khiến cổ họng nàng khô khốc, nói không ra lời, Lộ cau mày, khẽ ho khan vài tiếng. Truyện "Ma Nữ Tình Thù " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Tịch Ân thấy thế, vội vàng mang chén nước tới, đỡ thân thể yếu đuối của nàng, để nàng tựa trên ngực chàng, uống từng hớp nước một.

Lộ tham lam uống nuớc trong chén, đến khi không còn giọt nào mới thôi, thỏa mái thở phào một cái. Nàng mơ màng cảm thấy mình đang dựa vào trên ngực Tịch Ân, không. Chính xác là Tịch Ân đang ôm thắt lưng nàng để nàng dựa vào chàng.

Sao lại như vậy chứ?! Hắn là Tịch Ân sao? Là gã tư tế ghét nàng đến cực điểm kia sao? Như nàng biết, hắn không có khả năng sẽ miễn cưỡng tiếp xúc gì với nàng, nhưng vì sao… Vì sao khi nàng ngủ dậy lại có cảm giác hắn đã thay đổi hoàn toàn.

Hắn ôm nàng mà không cảm thấy khó chịu sao? Không cảm thấy ủy khuất sao?

Ngay cả nàng cũng thay hắn kêu oan, hiểu được sự dơ bẩn của nàng làm nhục sự quang minh chính đại của hắn.
Truyện "Ma Nữ Tình Thù " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Vì sao hắn lại thay đổi, vì sao thái độ với nàng tốt như vậy. Sau khi nàng ngủ, không phải là có chuyện gì xảy ra mà nàng không biết đấy chứ?

Lộ hoang mang tìm kiếm những kí ức còn sót lại trong đầu, ý thức quay về lần gặp hắn ngày đó, nhớ mang máng lúc Mã Cơ căm hận, mọi người hốt hoảng còn hắn không nói gì, hình ảnh cuối cùng nàng thấy là nàng đỡ thay hắn đòn công kích của Mã Cơ, sau đó cái gì nàng cũng không nhớ rõ.

Nàng hiểu rồi! Cuối cùng cũng biết vì sao sắc mặt Tịch Ân đối với nàng lại dễ gần như vậy, là bởi vì nàng đỡ thay hắn một chưởng của Mã Cơ, còn hắn thẹn trong lòng, cho nên phải miễn cưỡng chăm sóc nàng, đối xử tốt với nàng!

Nàng thấy thật đáng buồn cho bản thân, khóe môi nở ra nụ cười châm biếm.

Không có cách nào khác, từ trước tới nay ngay cả người thân cũng ghét nàng nói gì đến người khác, ngược lại, nàng còn phải cảm ơn hắn mới đúng! Chí ít hắn cũng không ngại chuyện trước kia, bỏ qua tất cả mà chăm sóc nàng.

Chờ một chút! Nàng làm sao lại quên thân phận tư tế của hắn chứ! Thân là tư tế không thể tùy ý cùng nữ nhân gần gũi, đụng chạm chân tay lại càng không thể! Nàng vội vàng đẩy hắn ra, cố gắng tránh cái ôm của hắn, tránh cho hắn phá hỏng hình tượng của mình.

“Nàng làm sao vậy? Thân thể khó chịu sao?” Khước từ của nàng khiến Tịch Ân nghĩ nàng thấy không thoải mái, cuống quýt tìm ra nguyên nhân.

‘Không, không phải, ta khỏe’ Cho dù nàng khó chịu cũng không thể nói với hắn được, huống chi chút không khỏe trong mắt nàng hoàn toàn không là gì cả, nàng đã từng trải qua nhiều đau khổ hơn thế, hận không thể lập tức chết đi.

Tình trạng nho nhỏ trước mắt nàng còn có thể chịu được, chỉ là nàng không muốn mang đến phiền phức cho hắn, nếu để người bên ngoài nhìn thấy hắn ôm nàng, sẽ rất tổn hại đến danh dự và địa vị của hắn.

“Nếu khỏe rồi sao nàng lại cứ giãy dụa?” Chàng ép nàng ở trong lòng chàng. Thật vất vả chàng mới có thể quang minh chính đại ôm nàng, không hề đối mặt với trở ngại nào vì sức khỏe, chàng tự nhiên là muốn ôm nàng thật chặt, không cho nàng có cơ hội rời chàng đi nữa.

“Ngươi…. Không nên ôm ta”. Nói xong, nàng cắn chặt môi, mắt nhìn xuống đất, cố ý không nhìn chàng

“Vì sao không nên ôm nàng?” Tịch Ân nhất thời không nghĩ ra vấn đề then chốt ở đâu, buồn bực hỏi, chẳng lẽ nàng không thích mình sao?

Vì sao lại nói chàng không nên ôm nàng chứ?


Về Đầu Trang Go down
mth1291
Nguyên Soái
Nguyên Soái
mth1291


Nam
Tổng số bài gửi : 6881
Age : 32
Thần Bí Cóc : thần chết
Registration date : 28/07/2011

Ma nữ tình thù(sắc hiệp) - Page 3 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Ma nữ tình thù(sắc hiệp)   Ma nữ tình thù(sắc hiệp) - Page 3 Icon_minipostedWed Oct 19, 2011 10:27 am

Chương 59.
Edit: Huongntd
Nguồn: VFICLAND.INFO


Nội dung thu gọn


“Ngươi đã quên thân phận của mình sao”. Nàng chán nản nhắc nhở hắn, không hiểu vì sao lại nhanh thất vọng như vậy ”Thân phận của ta?” Tịch Ân thì thầm nhắc lại lời của nàng, lập tức hiểu rõ ý của nàng.

“Ta không còn là tư tế của vương quốc Á La Tư”. Chàng nhẹ nhàng tuyên bố với nàng
”Hả? Vì sao?” Nàng ngẩng đầu lên nhìn hắn, hắn không phải luôn để ý xem bản thân có thể làm tư tế tốt không sao? Vì nguyên nhân gì khiến cho hắn buông tha chức vị tư tế, nguyên nhân kia so với chuyện phải làm tư tế quan trọng hơn sao?

“Bởi vì ta không thể như trước, không cách nào trở lại cuộc sống vô tình như trước” Tịch Ân nhìn chăm chú vào khuôn mặt xinh đẹp của nàng, là nàng quyến rũ hắn! Khiến hắn rơi vào đầm lầy tình ái, không thể thoát ra, thế nhưng, hắn vui mừng hưởng thụ hương vị tình ái này.

“Có ý gì?” Nàng không thể giải thích được, thế nhưng lòng của nàng liên tục run rẩy, dường như là chờ mong.

“Ý tứ rất đơn giản, ta đã động tâm! Không có cách nào không để ý đến nàng, coi nàng như vô hình”. Tay chàng hướng về khuôn mặt mịn màng của nàng, vuốt khẽ, giống như yêu thương không nói lên lời.

Nàng đã trải qua không ít khổ sở mà phần lớn đều là do chàng ban cho, bây giờ nghĩ lại lúc trước giải trừ tà ma pháp trên người nàng mà quyết tâm đem nàng giam trong kính, hành động đó khiến chàng tự trách không thôi, cho nên càng thêm yêu thương nàng.

Nếu như chàng phát hiện ra tình cảm của mình sớm một chút, mà không một mực phủ nhận, trốn tránh, nàng sẽ không phải chịu những cực khổ ấy.

Là chàng không tốt, là sai lầm của chàng !

‘Ngươi….. không có khả năng ! Ngươi lừa gạt ta ! Ngươi nói dối !’ Nàng hoàn toàn không tin lời hắn nói, hắn sao có thể yêu thương nàng chứ !

Nàng cũng chưa quên người hắn hận nhất trong cuộc đời là nàng ! Người hắn muốn trừ bỏ nhất cũng là nàng ! Nàng cũng không quên những việc ác mà mình đã làm trước đó, đều là những việc hắn không thể dễ dàng tha thứ. Cho nên những lời đó không phải là hắn nói, hắn không phải là Tịch Ân, hắn chẳng qua lớn lên giống Tịch Ân như đúc, là nam nhân có khí chất tương đồng (giống) mà thôi.

‘Ta cũng đã cho rằng không có khả năng, thế nhưng đó là sự thật’ Tịch Ân mỉm cười. Nếu như hai năm trước có người nói cho chàng, chàng sẽ yêu thương tà ma nữ Lộ, chàng tuyệt đối không tin.

Chàng không thể tưởng tượng được bản thân sẽ yêu thương tà ma nữ Lộ, thế nhưng ông trời hết lần này tới lần khác cứ an bài như thế, an bài để chàng yêu thương người chàng hận nhất trong cuộc đời, khiến cho chàng không thể nào tiếp tục hận nàng nữa, chỉ mong có thể yêu thương đùm bọc nàng cả đời.

‘Ngươi không phải là Tịch Ân ! Ngươi chỉ là người lớn lên giống hắn mà thôi, là ai phái ngươi tới gạt ta ? Gạt ta đối với ngươi có gì tốt chứ ? Ta đã không có tà ma pháp nữa, hơn nữa A Liệt cũng đã chết, gạt ta cũng không thể dùng được việc gì, ngươi không cảm thấy rất lãng phí thời gian và sức lực sao ?’ Nàng không ngừng lắc đầu cười, trong nụ cười hàm chứa cả đau khổ và không tin tưởng.

Nàng không thể tin Tịch Ân sẽ yêu thương nàng, đây nhất định là một âm mưu! Nàng sẽ không bị lừa! Vĩnh viễn sẽ không!

‘Ta là Tịch Ân ! Ta không có lừa nàng, hãy tin ta, ta không có ý định lợi dụng tình cảm của nàng, những gì ta nói đều xuất phát từ tận trong tim’. Từ trong mắt của nàng, Tịch Ân nhìn thấy bi thương và không tin được, không muốn nàng đau lòng, chàng dùng sức ôm nàng, muốn dùng nhịp đập mạnh mẽ của trái tim và nhiệt độ của cơ thể để làm dịu đi đau buồn của nàng.

‘Ngươi không phải ! Ngươi đừng mơ có thể gạt ta, ta biết Tịch Ân không có khả năng yêu ta ! Vĩnh viễn không có khả năng, còn ta, ta cũng không cầu xin hắn yêu thương ta.’ Trên khuôn mặt lạnh lẽo của nàng tràn ngập không tin. Nàng không có yêu Tịch Ân, Tịch Ân cũng không có yêu nàng, hai người vừa lúc huề nhau, chuyện này nên dừng ở đây. Truyện "Ma Nữ Tình Thù " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

‘Lộ, nàng nhìn ta ! Nhìn ta đi ! Ta ở trong mắt nàng lẽ nào nàng thấy là lừa gạt sao ?’ Tịch Ân nắm lấy vai nàng, không cho nàng trốn tránh. Truyện "Ma Nữ Tình Thù " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Bất đắc dĩ cộng với tò mò, nàng nhìn vào đôi mắt bạc của chàng, trong đôi mắt bạc đó tràn ngập chân thành cũng yêu thương thật sự. Truyện "Ma Nữ Tình Thù " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Thế nhưng biểu hiện của hắn hoàn toàn khác Tịch Ân, làm sao nàng có thể tin hắn chứ? Nàng biết Tịch Ân sẽ không có khả năng dùng vẻ mặt ấy nhìn nàng.

“Mã Cơ đâu? Ngươi gọi nàng ra đây cho ta.” Nàng cuống quýt tìm chỗ dựa vào, không muốn suy nghĩ chuyện Mã Cơ yêu nàng, nàng chỉ hi vọng Mã Cơ có thể mang nàng ra khỏi chỗ này.

“Nàng ta đã chết” Tịch Ân nhếch mi, chàng không thể tin được nàng có thể làm trò trước mặt chàng, yêu cầu chàng gọi “Tình địch” lẽ nào so với Mã Cơ chàng không đáng để nàng dựa vào hay sao?

“Đã chết?…. Tại sao lại như vậy chứ?” Nàng ngây ngốc nhìn chàng, nàng cho rằng Mã Cơ sẽ nhanh chóng đi ra, lúc nào cũng có thể đến bên nàng, không nghĩ được rằng Mã Cơ sẽ chết, nàng ta sẽ không bao giờ ở bên cạnh nàng nữa.

Tuy rằng ở chung một chỗ với Mã Cơ rất lâu, nhưng nàng là một người vô tình, cho dù Mã Cơ có cố gắng quan tâm thế nào cũng vậy, thế nhưng khi nghe tin Mã Cơ chết, trong lòng nàng vô cùng đau, trong tai văng vẳng lời Mã Cơ nói yêu nàng.

Mã Cơ yêu nàng sao? Vậy sao nàng không biết? Không thể nói là không biết, mà là nàng chưa từng để ý đến tâm tình của Mã Cơ, nàng luôn lấy lợi ích của mình làm trọng tâm, người bên ngoài không phải là mục tiêu để nàng quan tâm, nhưng cho dù không thể đáp lại tình cảm của Mã Cơ thì nàng cũng không hi vọng Mã Cơ chết.

Nàng đau lòng không nói ra lời, thương xót nhắm mắt lại.

“Nàng là do ta giết chết!” Cảm nhận rõ ràng được bi thương của nàng, Tịch Ân không cách nào giấu diếm sự thật, chàng phải dũng cảm thừa nhận ở trước mặt nàng.

“Ngươi ư?” Là hắn giết sao? Tại sao lại như vậy?

“Phải, là ta”. Tịch Ân kiên định gật đầu.

“Nàng chết rồi cũng tốt, dù sao ta cũng chưa từng có cảm giác gì!” Nàng giả vờ nói những lời ngược với trái tim. Không cần hỏi nàng cũng đoán ra nguyên nhân Mã Cơ chết, bởi vì tình yêu của nàng ta không được đáp lại, thù hận của nàng ta đối với Tịch Ân sẽ càng tăng, Mã Cơ nhất định là quyết tâm sống chết với hắn, kết quả là Mã Cơ thua.

“Không nên tự lừa dối bản thân, thừa nhận là đau buồn đối với nàng khó khăn vậy sao?” Thấy nàng đem tình cảm chân thật giấu ở trong lòng, chàng mong nàng có thể dũng cảm đối mặt với sự thật.

“Ta thực sự không cảm thấy đau buồn, một chút cũng không! Mã Cơ nàng ta, Mã Cơ, nàng ta…. Ta ta …” Lời vô tình cũng không thể nói được, nước mắt cũng lăn dài trên má.

“Nàng đánh ta đi, nếu có thể làm nàng vui vẻ, ta chấp nhận để nàng đánh” Tịch Ân không đành lòng nhìn nàng rơi lệ, từ trước đến nay nàng không hề khóc, kể cả khi bị dằn vặt trong kính thủy tinh, cũng không thấy nàng rơi một giọt lệ nào, thế nhưng Mã Cơ chết, khiến nàng khóc đẫm nước mắt.

Thực ra nàng có thể bi thương, có thể rơi lệ, đối với nàng là một chuyện tốt, ít ra nàng cũng sẽ không phải kiềm chế đau lòng.

“Không ….. không” Dựa ở trong lòng Tịch Ân, Lộ liều mình lắc đầu. Nàng biết là hắn không sai, người sai là nàng, nàng không nên lơ là cảm nhận của Mã Cơ.

Lúc này nàng nhịn không được muốn hỏi, những gì sự phụ Hắc Đế Hà dạy nàng có đúng không? Lãnh huyết vô tình thực sự là chuyện tốt sao? Lẽ nào nàng trời sinh đã tàn khốc, độc ác sao?


Về Đầu Trang Go down
mth1291
Nguyên Soái
Nguyên Soái
mth1291


Nam
Tổng số bài gửi : 6881
Age : 32
Thần Bí Cóc : thần chết
Registration date : 28/07/2011

Ma nữ tình thù(sắc hiệp) - Page 3 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Ma nữ tình thù(sắc hiệp)   Ma nữ tình thù(sắc hiệp) - Page 3 Icon_minipostedWed Oct 19, 2011 10:28 am

Chương 60.
Edit: Huongntd
Nguồn: VFICLAND.INFO


Nội dung thu gọn


Tịch Ân ôm nàng, để nàng khóc thoả thích, chờ sau khi nàng khóc đủ, nàng sẽ thấy thoải mái, cũng sẽ không tiếp tục cự tuyệt mà tin lời chàng nói.
Lộ không hiểu được bản thân đã khóc bao lâu, nàng vừa khóc vừa thiếp đi, điều duy nhất nàng biết là cho dù nàng khóc hay nàng ngủ, bên người luôn có một đôi tay ôm chặt lấy nàng, đúng lúc tiếp cho nàng sức mạnh để nàng, cũng cho nàng cảm giác an toàn, dịu dàng bên cạnh, dịu dàng bảo vệ nàng.

Nàng ôm chặt thắt lưng Tịch Ân, nhìn bốn phía xung quanh. Chỗ này không phải là thần điện của Á La Tư, hắn thực sự rời Á La Tư đi sao! Hắn ôm nàng, chăm sóc nàng, thực ra là có có tính toán gì chứ? Nàng có ích lợi gì để có thể sử dụng chứ?

Không! Nàng không thể! Trên đời này vận may không bao giờ đến với nàng, sao nàng có thể mơ mộng hão huyền thứ không thuộc về mình chứ.

Không nên!

“Thoải mái chưa?” Ngón tay Tịch Ân nhẹ nhàng lau đi nước mắt bên má nàng, lúc nàng tỉnh lại vì khóc nhiều quá, trái tim chàng rất đau, bây giờ chàng đã hiểu, hóa ra đây là yêu.

Yêu một người chính là thấy nàng bi thương mà bi thương, thấy nàng vui sướng mà vui sướng. Lúc ôm nàng, chàng có thể cảm giác được nàng chưa từng thực sự vui sướng, nàng vẫn luôn sống trong bi thương thống khổ, cho nên chàng muốn cho nàng vui sướng, thực sự vui sướng, không có ngụy trang, không có giả tạo.

“Cảm ơn ngươi.” Lần đầu tiên nàng thật tình hướng người khác nói lời cảm ơn, nàng cố gắng muốn rời lồng ngực ấm áp của hắn, rời đi rất thống khổ, thế nhưng nàng không thể không làm như vậy, nàng sợ nếu bản thân cứ tiếp tục dựa vào hắn sẽ khiến nàng mê muội, bị hắn cuốn hút càng sâu, sẽ không có cách nào tự kềm chế. Biết đâu rời đi sớm một chút, có thể khiến nàng bỏ đi vọng tưởng không nên tồn tại trong lòng. Truyện "Ma Nữ Tình Thù " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

“Nàng muốn rời ta đi sao?” Tịch Ân cảm giác được sự giãy dụa của nàng là muốn rời xa vĩnh viễn, mà không phải là tách rời trong thời gian ngắn.

“Ta giúp ngươi đỡ công kích của Mã Cơ không phải vì yêu ngươi, đó là vì ta không cẩn thận bị trượt chân, ta mong ngươi không nên hiểu lầm.” Nàng tìm một lý do, không muốn hắn tin lời Mã Cơ nói.

“Ta có hiểu lầm hay không, ta và nàng không phải rất rõ ràng sao.” Cố gắng phủ nhận của nàng, khiến Tịch Ân vô cùng khổ sở, nhưng nàng phủ nhận là có nguyên nhân, đều do thái độ của chàng trước kia đối với nàng quá tệ, thế nhưng chàng sẽ không để nàng tùy ý trốn tránh, chàng sẽ hướng nàng chứng minh yêu thương của chàng với nàng. Truyện "Ma Nữ Tình Thù " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)



“Ngươi thực sự hiểu lầm rồi, những gì Mã Cơ nói ngươi hoàn toànkhông cần để ở trong lòng, bởi vì không thể tin.” Nàng vội vàng thanh minh.

“Những gì nàng ta nói, ta đều nhất nhất ghi tạc trong lòng.” Chàng chỉ vào ngực nói.

“Ta thực sự không có yêu thương ngươi, lẽ nào ngươi đã quên ta trước kia ta bày mưu hãm hại ngươi sao? Ta ép buộc ngươi phát sinh quan hệ với ta!

Đó! Chuyện xảy ra như bây giờ, chính như mong muốn của ta, ngươi đã bị mọi người phỉ nhổ, thật tội nghiệp! Chẳng qua chuyện này đúng là hợp ý ta, để ngươi chiếm thế thượng phong ta luôn không phục, đáng đời ngươi, địa vị trong lòng mọi người xuống dốc không phanh!

Mã Cơ làm như vậy, tất cả đều là mưu kế ta bày ra.” Nàng thuần thục khiến trong mắt lóe ra tia sáng ác độc, biểu tình trên mặt cũng rất đắc chí.

“Đúng vậy! Lúc trước là nàng để ta chiếm thế thượng phong.” Không như Lộ mong muốn, Tịch Ân không có giận tím mặt, trái lại nở nụ cười.

Nhớ tới đêm hôm đó, trong mắt chàng chợt hiện lên tia sáng rực rỡ tình cảm mãnh liệt, nếu nàng không hạ mê hương với chàng, để chàng hận nàng thấu xương, hận không thể đưa nàng vào chỗ chết, thì chuyện hôm nay sao có thể xảy ra? Nói đến đây, phải cảm tạ mê hương, nó thế nhưng lại là công thần lớn nhất.

“Ngươi… Làm sao lại………!” Nàng cho rằng hắn sẽ tức giận đến nỗi đuổi nàng ra ngoài, không nghĩ tới hắn nở nụ cười, cài này khác dự đoán của nàng nha! Truyện "Ma Nữ Tình Thù " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Hắn không phải Tịch Ân! Hoàn toàn không phải Tịch Ân nàng quen biết!

Có phải nàng đang trong giấc mộng hay không? Không phải, khuôn mặt Tịch Ân sao có thể hiền lành, dịu dàng như vậy với nàng. Đúng rồi!

Là nàng đang nằm mơ! Nàng nhất định là đang mơ.

Nàng cố gắng lắc đầu, cố gắng để đầu óc thanh tỉnh lại.


Về Đầu Trang Go down
mth1291
Nguyên Soái
Nguyên Soái
mth1291


Nam
Tổng số bài gửi : 6881
Age : 32
Thần Bí Cóc : thần chết
Registration date : 28/07/2011

Ma nữ tình thù(sắc hiệp) - Page 3 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Ma nữ tình thù(sắc hiệp)   Ma nữ tình thù(sắc hiệp) - Page 3 Icon_minipostedWed Oct 19, 2011 10:28 am

Chương 61.
Edit: Huongntd
Nguồn: VFICLAND.INFO


Nội dung thu gọn


“Ta đang ngủ mơ sao?! Ta nhất định là đang ngủ mơ.” Nàng thì thào tự nói. Truyện "Ma Nữ Tình Thù " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

“Nàng không có ngủ mơ, đây là sự thực.” Tịch Ân vuốt khuôn mặt của nàng, không cho đầu óc nàng nghĩ đi chuyện khác.

“Nếu không phải ngủ mơ, vậy nhất định là ngươi thương hại ta! Không! Ngươi là báo ơn, bởi vì ta không cẩn thận vấp ngã, nên mới đỡ cho ngươi công kích của Mã Cơ! Để báo ân, ngươi mới đối xử tốt với ta, nói lời dễ nghe với ta, nhất định là như vậy, ta đoán đúng phải không?!”

Nàng không nên đồng cảm với cách bao ân của hắn, nếu như có thể, nàng tình nguyện đối mặt với khuôn mặt căm thù của hắn, cũng không muốn hắn dùng khuôn mặt giả tạo để đối diện với nàng. Truyện "Ma Nữ Tình Thù " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

“Không phải thương hại, cũng không phải là báo ân, mà là ta yêu nàng.” Tịch Ân thản nhiên nói ra tình cảm của mình, chàng đã quyết định kiếp này ở một một chỗ với nàng, đương nhiên không muốn giấu diếm.

Hắn yêu nàng sao? ! Hắn nói hắn yêu nàng sao? ! Hắn thực sự nói hắn yêu nàng! Tiếng nói của hắn đập vào vành tai của nàng, cuồn cuộn ở trong đầu nàng, nhưng một chút cũng không cảm thấy là sự thật.

“Ngươi… Ngươi rất ghét ta, ngươi đã quên sao?” Nàng lắp bắp nhắc nhở hắn.

“Từ hận trở thành yêu cũng không có gì ngạc nhiên cả.” Tịch Ân nhún vai cười, vuốt những sợi tóc dính ở trên má của nàng, lưu luyến cái lỗ tai xinh đẹp của nàng.


“Ngươi… Ngươi quên ta đã làm rất nhiều chuyện xấu sao? Ta suốt đời cũng không có khả năng sẽ trở thành người tốt, ta sẽ liên tục dùng mánh khóe, như vậy ngươi cũng muốn ở cùng một chỗ với ta sao?” Nàng nhắc lại có chút mất mát.

“Ta sẽ vĩnh viễn ở bên cạnh nàng, không cho nàng có cơ hội làm chuyện xấu.” Chàng sẽ coi chừng nàng gắt gao, không! Phải nói rằng chàng yêu nàng rất sâu đậm, nên sẽ không để nàng có cơ hội, có thời gian suy nghĩ chuyện khác.

“Không! Ngươi một chút cũng không hiểu con người của ta, ngươi không có khả năng sẽ vĩnh viễn ở bên người ta, cuối cùng sẽ có một ngày ngươi rời xa ta.” Đã như vậy, không bằng nàng sớm cự tuyệt, sớm rời hắn một chút, đau lòng trước nhưng về sau sẽ thoải mái hơn.

“Nàng thực sự có nhiều điểm ta không biết, thế nhưng nàng có thể nói cho ta nghe, ta nguyện dùng suốt đời để hiểu nàng!

Ta sẽ vĩnh viễn ở lại bên cạnh nàng, cho dù nàng đuổi ta đi, ta cũng không đi, chỉ có chết mới có thể ngăn cản ta ở bên nàng”.

Hắn muốn cùng nàng chia xẻ buồn phiền, đau khổ, làm cho nàng vui sướng và hạnh phúc.

Hắn nghiêm túc thật sao? Nhìn đôi mắt hắn vô cùng chân thành, nàng rất muốn tin tưởng hắn, thế nhưng trong lòng có một giọng nói vang lên, bảo nàng đừng tin tưởng. Nàng không thể tin được, thực sự không dám, bởi vì cho đến nay nàng vẫn không cách nào tin được ông trời sẽ mang lại may mắn cho nàng.

“Nàng biết không? Ta có thể thấy rõ tương lai của mọi người, nhưng không thể nhìn thấy tương lai của chính mình, khi ta gặp nàng, ta cũng không nhìn thấy tương lai của nàng, ta đã cảm thấy rất buồn bực, không biết vì sao lại như vậy. Ta từng suy đoán rằng tà ma pháp của nàng cản trở năng lực của ta, cho tới bây giờ ta mới hiểu được nguyên nhân. Nàng biết vì sao ta không nhìn thấy rõ tương lai của nàng không?”

Nhìn thấy nàng bằng lòng mở rộng tấm lòng tín nhiệm mình, chàng nhắc tới chuyện xưa, yên lặng nhìn nàng.

Lộ lắc đầu, không giải thích được vì sao hắn lại nhắc tới chuyện này, nàng đoán hắn không nhìn ra tương lai của nàng, là bởi vì tương lai của nàng u ám không có ánh sáng, hoặc là nàng hoàn toàn không có tương lai để thấy.

“Bởi vì tương lai ta và nàng ở cùng một chỗ, nếu ta không nhìn thấy tương lai của mình, thì sao có thể nhìn thấy tương lai của nàng chứ?” Chàng cười giải thích, vì cảm giác nàng không tín nhiệm làm chàng đau buồn. Thực ra nàng đã gặp bao nhiêu đau khổ, để đến nỗi ngày hôm nay không thể tin tưởng người khác? Chàng muốn biết, rất muốn biết, nhưng điều kiện tiên quyết là muốn nàng tự mình nhắc tới, nếu nàng không muốn nói, chàng cũng sẽ không miễn cưỡng.

“Gạt người…” Ngoài miệng nói như vậy, thế nhưng nghe chàng nói tương lai hai người ở chung một chỗ, nàng không khỏi cảm thấy cảm động, nước mắt từ từ chảy ra khỏi hốc mắt .

Đáng ghét! Nàng là tà ma nữ Lộ không biết rơi lệ, vì sao hôm nay lại vì một chút việc nhỏ mà rơi lệ? Sai lầm này đều là vì hắn!

Hắn khiến nàng không còn là nàng nữa.

“Ta có gạt nàng hay không, nàng ở bên cạnh ta không phải sẽ biết sao.” Tịch Ân thấy nàng do dự, liền sử dụng thủ đoạn ti tiện để gạt nàng.

Đối diện với ánh mắt sáng ngời của hắn, nàng lắc đầu, con mắt từ từ hạ xuống. Truyện "Ma Nữ Tình Thù " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

“Ở bên cạnh ta nàng thấy khó khăn vậy sao?” Chàng có chút bị đả kích, lần đầu hướng tới người mình yêu bày tỏ, lần đầu tiên nói ra, chỉ nhận được cự tuyệt, chẳng lẽ chàng thực sự yếu kém đến nỗi khiến người khác không thể tiếp thu được sao?


Về Đầu Trang Go down
mth1291
Nguyên Soái
Nguyên Soái
mth1291


Nam
Tổng số bài gửi : 6881
Age : 32
Thần Bí Cóc : thần chết
Registration date : 28/07/2011

Ma nữ tình thù(sắc hiệp) - Page 3 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Ma nữ tình thù(sắc hiệp)   Ma nữ tình thù(sắc hiệp) - Page 3 Icon_minipostedWed Oct 19, 2011 10:28 am

Chương 62.
Edit: Huongntd
Nguồn: VFICLAND.INFO


Nội dung thu gọn


“Ta sợ…” Nàng khóc nức nở.

“Sợ cái gì? Nói cho ta biết.” Đó là một hiện tượng tốt, Tịch Ân thấy thoải mái, nỗ lực của chàng cuối cùng cũng không uổng phí, chàng dụ nàng nói ra, chàng muốn chia sẻ sợ hãi của nàng.

“Ta sợ một ngày nào đó ngươi sẽ phát hiện ta không phải như ngươi nghĩ.” Nàng sợ sau khi bản thân quen với sự ôn nhu của hắn, sẽ không chịu nổi hắn chán ghét, lạnh lùng, thái độ như vậy sẽ làm nàng tổn thương.

“Không có ngày đó, là nàng khiến ta nảy sinh tình cảm, ta xác định nàng là người duy nhất kiếp này ta muốn, sao ta có thể không muốn nàng chứ? Ta biết ta muốn cái gì.” Bởi vì yêu nàng, cho nên chàng dứt khoát vứt bỏ tất cả, vì muốn cùng nàng sống tới đầu bạc răng long.

Liên tiếp nghe được hắn nói những lời yêu thương, tường đá trong lòng từ từ sụp đổ, Lộ nức nở một tiếng, vùi đầu vào trong lòng hắn.

Cho dù hắn đang dối gạt nàng, thì nàng cũng chấp nhận, chấp nhận!

Thấy nàng lần đầu thật tình vùi vào trong lòng, Tịch Ân hài lòng ôm chặt lấy nàng, coi trọng nàng như báu vật.

Ôm Tịch Ân, khiến nàng có cảm giác an toàn. Dựa vào cảm giác, Lộ không hề nghĩ bản thân cô đơn không ai nương tựa, bản thân đang ở trong chỗ u ám ở trong lòng hắn được ánh sáng của hắn tẩy sạch, khiến nàng thấy thoải mái không thôi, rất muốn cứ như thế, cả đời ở cạnh hắn, không bao giờ … xa nhau nữa.

“Phụ mẫu ta từ lúc ta còn rất nhỏ đã qua đời, họ hàng phụ mẫu hai bên đều chê ta là một gánh nặng, không ai muốn thu lưu (thu nhận và giúp đỡ) ta, ta chỉ có thể lưu lạc khắp nơi, dựa vào ăn cắp thức ăn mà sống. Mỗi khi ta thấy tiểu hài tử nhà người khác có phụ mẫu thương yêu, luôn luôn ước ao không thôi, song cũng rất hận! Hận phụ mẫu ta vì sao lại rời ta sớm như vậy, hận bọn họ vì sao để ta cô đơn một mình, khiến ta chịu khổ! Mỗi ngày, ta đều ngủ chung với hận thù, tỉnh lại cũng vẫn thù hận, cho đến khi ở trong rừng rậm ta gặp gỡ sư phụ. Có thể là do lòng ta tràn đầy hận ý, lại vô cùng chật vật, khiến người nghĩ ta có tiềm năng học tà ma pháp, cho nên nàng thu ta làm đồ đệ, mang ta về.” Lộ khẽ kể ra thân thế, lần đầu tiên mở rộng tấm lòng, nhắc tới chuyện cũ không muốn ai biết, giọng nói không còn lãnh đạm nữa. Truyện "Ma Nữ Tình Thù " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Tịch Ân phát hiện trong lòng nàng bi thương, nhẹ vỗ về lưng của nàng, lẳng lặng nghe nàng nói, cũng không chen vào.

“Sống cùng sư phụ ở đó, ta hưởng thụ cuộc sống vật chất tốt nhất, ta không cần lo lắng về miếng cơm manh áo, không cần sợ cảnh chuột chạy lên người, bị người người quát mắng, chỉ cần ta nỗ lực học tập tà ma pháp nàng dạy dỗ, học tốt, tha sẽ thưởng cho ta, khiến ta cảm thấy hạnh phúc không gì sánh được; thế nhưng khi ta không học tốt, nàng sẽ nhốt ta trong sơn động u ám không có một ai, mặc kệ ta khóc cầu xin tha thứ nàng cũng không chịu thả ta ra, nàng để ta sống chung với xà, một đống bò sát cùng những con chuột, ta khóc khàn cả tiếng, nàng lại càng nhốt ta lâu hơn, cho đến khi ta không khóc nữa nàng mới thả ta ra. Bị nàng nhốt rất nhiều lần, ta cũng sợ! Bởi vậy ta ráng sức đạt thành yêu cầu của nàng, cho dù là không từ thủ đoạn, ta cũng muốn hoàn thành, ta không muốn phải trở lại trong sơn động đáng sợ đó, bởi vì ta nỗ lực và hung ác, khiến cho ta càng ngày càng ít bị nghiêm phạt.” Nhớ tới những ngày ở trong sơn động, nàng rùng mình một cái, hầu như không nói được. Truyện "Ma Nữ Tình Thù " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Tịch Ân vì quá khứ của nàng mà cảm thấy bi thương, khổ sở, chàng dường như thấy được sự thống khổ của nàng, giáo dục kinh khủng như vậy, chàng sao có thể trách sau khi lớn lên nàng trở nên âm hiểm hung ác, chỉ có làm như vậy nàng mới có thể tiếp tục sinh tồn!

Trong mắt chàng phát ra lửa giận, nghĩ bản thân may mắn gấp trăm lần nàng, nếu như lúc đó bọn họ đổi lại cho nhau, chàng cũng sẽ trở nên giống nàng, có thể còn hung ác âm trầm hơn nhiều.

“Ta nghĩ ta có thể gặp gỡ sư phụ vẫn là may mắn, chí ít người cũng để ta trưởng thành bình an, không có chết lạnh, chết đói.”

Đối với Hắc Đế Hà, nàng vô cùng cảm kích, gặp gỡ người coi như là nàng may mắn.

“Đúng vậy!” Mặc dù nàng từng chịu qua thống khổ bi thương, thế nhưng chàng phải cảm tạ Hắc Đế Hà phát hiện ra Lộ, mang nàng trở lại, không để nàng phải chết ở hoang sơn dã lĩnh (núi hoang). Sự giáo dục của Hắc Đế Hà, khiến Lộ hiểu rõ chỉ có nắm giữ quyền lực, lợi ích và tài năng mới có thể sinh tồn, cho nên nàng dùng hết mọi thủ đoạn tàn hại người khác, hết sức có thể, tuy rằng tay nàng đã nhiễm bẩn, thế nhưng chàng không cách nào nói ra lời trách cứ nàng, chàng không đành lòng chỉ trích nàng.



“Tò mò quá! Sao ngươi lại thích ta như vậy? Đổi lại là người khác, sớm bị dọa bỏ trốn mất dạng rồi.” Nàng tự giễu cợt nhếch môi cười. Giống như nói nàng là người ghê tởm như thế không xứng đáng nhận được bất kì tình yêu của ai, cũng không xứng nhận được lời chúc phúc của ông trời, nàng vĩnh viễn chỉ có thể sống ở trong bóng tối. Nàng vẫn cho rằng Tịch Ân yêu sai người, thế gian còn có rất nhiều nữ nhân tốt hơn nàng gấp trăm nghìn lần đáng để hắn yêu hơn. Truyện "Ma Nữ Tình Thù " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

“Ta không phải là người khác, Tịch Ân ta yêu nàng.” Chàng không muốn để nàng có cơ hội lùi bước.

Lộ lẳng lặng nhìn hắn, từ đầu tới đuôi, hắn nói đều chân thành không gì sánh được, nàng còn muốn tiếp tục hoài nghi hắn sao? Lẽ nào hắn vì nàng mà buông tha tất cả nàng không cảm động sao?


Về Đầu Trang Go down
mth1291
Nguyên Soái
Nguyên Soái
mth1291


Nam
Tổng số bài gửi : 6881
Age : 32
Thần Bí Cóc : thần chết
Registration date : 28/07/2011

Ma nữ tình thù(sắc hiệp) - Page 3 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Ma nữ tình thù(sắc hiệp)   Ma nữ tình thù(sắc hiệp) - Page 3 Icon_minipostedWed Oct 19, 2011 10:29 am

Edit: Huongntd
Nguồn: VFICLAND.INFO


Nội dung thu gọn


Không! Nàng không phải là tà ma nữ Lộ lãnh huyết vô tình, nàng muốn lột xác, trở thành một nữ nhân bình thường, nàng không muốn tiếp tục hung ác âm tà, nàng không cầu có thể trở thành người lương thiện, thế nhưng nàng muốn trở thành người bình thường không có dã tâm không có dục vọng, hi vọng có thể ở cùng một chỗ với người nàng yêu. Có thể như vậy không? Ông trời sẽ đồng ý sao? Nàng đủ tư cách có được hạnh phúc của chính mình sao?

"Đừng chần chừ nữa được không?" Tịch Ân cổ vũ nàng bước ra từng bước một.

"Ừ, ta không hề chần chờ, ta nhất định quý trọng tình yêu của chàng dành cho ta.“ Nàng cố sức gật đầu, càng nhiều giọt nước mắt chảy xuống hai má.

"Thật tốt quá." Có lời hứa hẹn của nàng, Tịch Ân vô cùng vui vẻ. Cuối cùng nàng cũng đã nghe chàng nói, không hề ôm thái độ hoài nghi nữa.
Truyện "Ma Nữ Tình Thù " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
"Ta yêu chàng! Ta yêu chàng! Ta yêu chàng!" Đầu của nàng gối lên vai chàng, liên tục nói ra lời yêu thương.

Nàng thương chàng! Vô cùng, vô cùng thương chàng!

Tình yêu dành cho chàng sâu đậm đến nỗi bản thân nàng không ngờ tới, nàng cho rằng cả đời này nàng không thể yêu, thế nhưng nàng đã yêu, yêu đến nỗi vì chàng nguyện ý hi sinh tính mạng.

"Ta cũng yêu nàng, vô cùng yêu nàng." Tịch Ân nâng đầu của nàng lên, nhìn nàng nói.

Lộ nghe vậy, rất thoải mái, nước mắt chảy xuống càng nhiều, đây là nước mắt vui sướng, cuối cùng nàng cũng thoát ra bóng ma quá khứ, đi trên con đường tươi sáng, đi theo tiếng gọi của trái tim.

"Là nàng cho chúng ta biết chỗ A Liệt ở phải không?"

Trong long chàng suy đoán như thế, chỉ có nàng mật báo, nếu không, không ai có thể tìm ra.

"Ừ! Nhưng mà các chàng tới nhanh quá ta vốn là muốn để lại thi thể của hắn sau đó rời đi kết quả..." Nàng hoàn toàn không kịp đào tẩu, liền bị bắt sống.

"May là chúng ta chạy tới kịp, nếu không ta vĩnh viễn sẽ không biết ta yêu nàng, còn vĩnh viễn mất đi nàng. Chàng may mắn khi khăng khăng đi cùng Mại Nhĩ, chàng không thể tưởng tượng được quãng thời gian còn lại nếu sống ở thần điện, từ lâu chàng đã không thích hợp làm tư tế, những ngày như vậy sẽ chỉ làm chàng thống khổ không gì sánh được.

Khóe môi Lộ nhếch lên nụ cười, cảm tạ sự an bài của ông trời, ông trời cũng không tuyệt tình với nàng, còn tạo cơ hội để nàng hạnh phúc, Truyện "Ma Nữ Tình Thù " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Nụ cười xinh đẹp quyến rũ hấp dẫn Tịch Ân sâu sắc, khởi lên dục vọng của chàng, môi chàng từ từ tiến lại gần cái miệng nhỏ nhắn mê người ấy.

"Ta muốn hôn nàng..." Không đợi nàng trả lời chàng đã lấy môi lấy đi lời của nàng còn chưa kịp thoát ra.

Trái tim khát khao trải qua nghi vấn, phủ nhận, cự tuyệt rồi lại đồng ý, đây là lần đầu tiên chàng thật tình chủ động hôn nàng, không hề có âm mưu hãm hại, không hề bởi vì mê hương mà ý loạn tinh mê, chàng thành tâm muốn hôn nàng, che chở nàng.

Tịch Ân mặc sức mút, hôn trêu đùa môi nàng dụ dỗ nàng mở miệng ra, để chàng có thể hưởng thụ càng nhiều mật ngọt, một đôi tay không an phận đã di chuyển xuống xoa nắn thân thể mềm mại cạnh người, ngọn lửa dục vọng nhẹ nhàng châm lên.

Chịu không nổi trêu chọc của chàng, Lộ rên một tiếng, khuất phục lời vẫy gọi của dục vọng, mở miệng chào đón chàng tiến vào, chiếc lưỡi hừng hực lập tức xông vào, trêu đùa cùng nàng.

Không khí xung quanh càng lúc càng mỏng manh' nhiệt độ càng lúc càng cao, thế nhưng hai cơ thể trần trụi ở xa xa vẫn xiết chặt lấy nhau, không có người nào có thể tách bọn họ ra.

Thời gian trôi qua, Tịch Ân và Lộ hoàn toàn không có bất kì tiếp xúc nào với trần gian, chỉ ở trong núi rừng hưởng thụ cuộc sống của hai người.

Tịch Ân cũng không liên lạc với Á Khắc Tư và Mại Nhĩ bởi vì chàng biết bằng hữu tốt sống cũng rất khá, đã tìm được nương tử để yêu thương cả đời. Về phần Khinh Hồng, chàng một chút cũng không lo lắng,

Khinh Hồng vẫn là một hài tử vô cùng chăm chỉ, chàng biết Khinh Hồng sẽ không để chàng thất vọng. Chàng đã để lại sách pháp thuật cho hắn học tập, mong rằng một ngày không xa hắn sẽ giúp đỡ được nhiều người.

Nhớ tới Khinh Hồng, không khỏi nhớ tới lúc trước khi chàng rời đi, Khinh Hồng đột nhiên muốn chàng dạy pháp thuật ánh sáng, chắc là từ lâu hắn đã nhìn thấy có một ngày chàng sẽ rời đi. Nói như vậy năng lực của Khinh Hồng so với chàng mạnh hơn rất nhiều, rất thích hợp đảm đương vị trí tư tế Á La Tư, như vậy chàng an tâm, không hề cảm thấy áy náy. Truyện "Ma Nữ Tình Thù " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Chàng cũng không có suy nghĩ tiếp xúc với bên ngoài, đối với người đời mà nói chàng và Lộ đều đã là người chết không nên xuất hiện trở lại, tránh cho các bằng hữu tốt rước lấy phiền toái. Cho nên chàng va Lộ chỉ sống ở trong rừng, cố gắng tránh cơ hội gặp gỡ người ngoài.

Đối với những chuyện an bài đó, Lộ chưa từng từng có ý kiến, hai người bọn họ vốn là người không thích náo nhiệt, đối với cuộc sống bình thường lại thấy rất tự tại. Trên thực tế, Lộ đối với những chuyện an bài vô cùng thoả mãn, nàng hết sức hưởng thụ cuộc sống bình yên, không tranh đoạt không cầu, chỉ hi vọng có thể ở cùng một nơi với chàng.

Nếu hỏi chàng có từng hối hận hay không, câu trả lời của Chàng là chưa từng, chàng vui sướng hưởng thụ cuộc sống trước mắt, có nương tử bên cạnh, tỉ mĩ hưởng thụ hương vị cùng nàng thân thiết.

Chàng yêu Lộ! Vô cùng, vô cùng yêu nàng! Yêu đến nỗi nguyện ý buông tha tất cả cũng không nguyện ý buông nàng ra.

Cừu hận, căm ghét trước kia đã sớm tiêu tán trong không khí, chỉ để lại tình cảm cuồng nhiệt và sâu đậm. Chàng nghĩ theo thời gian tình yêu chàng dành cho nàng sẽ càng lúc càng sâu.

Một đôi con ngươi màu đen trong đó mang chút tà khí cùng một chút lương thiện mỉm cười khi gặp ánh mắt chàng, miệng chàng nhếch lên một nụ cười sủng nịnh, hướng tới phía nàng đi tới.

Chàng học được cách yêu nàng còn nàng từ từ thu lại lương thiện lúc nhỏ.

Không cần ngôn ngữ trong đôi mắt sáng ngời ấy bọn họ có thể nhìn thấy tâm tư đối phương.

Tịch ân mở hai cánh tay, đem Lộ ôm vào lòng, cùng nàng đứng trên vách đá, nhìn cảnh hoàng hôn nơi cuối chân trời, ánh mặt trời lúc chiều tà mang bóng hai người dính vào nhau.

Bon họ ở đây đã học được thế nào là yêu, ông trời cũng ngầm đồng ý cho bọn họ là một đôi yêu nhau, cũng không nói hai người bọn họ không thể kết hợp thành một đôi.

Bon họ đi ngược lại quan niệm của người đời về cái thiện và cái ác, hai người bọn họ yêu nhau vượt qua mọi rào cản khoảng cách trong lúc đó, chăm chú nhìn đối phương, bọn họ sẽ không bao giờ buông tay nhau ra nữa.

TOÀN VĂN HOÀN !!!


Về Đầu Trang Go down
Sponsored content





Ma nữ tình thù(sắc hiệp) - Page 3 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Ma nữ tình thù(sắc hiệp)   Ma nữ tình thù(sắc hiệp) - Page 3 Icon_miniposted

Về Đầu Trang Go down
 
Ma nữ tình thù(sắc hiệp)
Về Đầu Trang 
Trang 3 trong tổng số 3 trangChuyển đến trang : Previous  1, 2, 3
 Similar topics
-
» Lớn vú chị dâu sung mãn mùi vị phụ nữ thành thục
» [ Đô Thị - Sắc Hiệp] Đế Quốc Mĩ Nữ
» Tìm truyện sắc của truongton covert
» Tìm truyện sắc của truongton covert

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
 :: ..::TIÊN SẮC HIỆP VIỆN::.. :: .:Sắc Hiệp:.-
Chuyển đến